Chương 2342:
Mệt mỏi thật đấy, sao mà anh trai mãi vẫn chưa xuống đây.
vậy, có phải đang ngủ trưa hay không, nếu như đang ngủ trưa thì cô có nên về trước rồi tính tiếp hay không đây?
Vốn dĩ trong khoảng thời gian này Đường Viên Viên đã nghĩ kỹ rồi, không thể gặp Uất Trì Diệc Thù được, cô muốn chờ sau khi mình giảm béo xong mới tiếp tục tới đây tìm anh trai, cũng coi như là cho anh một bất ngờ nhỏ.
Nhưng trong lòng lại không nhịn được nỗi nhớ anh.
Lần này tới tặng quà, bên ngoài thì xem như là vì giúp Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn, trên thực tế cô cũng có suy nghĩ riêng của mình.
Ngay khi cô đang suy tư, Đường Viên Viên bỗng thấy hai bóng người đang chạy vội vàng ở phía xa xa, gương mặt cô lập tức hiện lên vẻ vui mừng, là Chung Sở Phong và anh trai.
Đường Viên Viên hưng phấn kiễng lên vẫy vẫy tay với hai người họ.
Chỉ chốc lát sau cửa phòng bảo vệ đã bị người khác kéo.
ra, Uất Trì Diệc Thù cũng chạy tới nhưng vẫn chưa ổn định lại hơi thở được, đôi mắt đen kịt dừng lại trên gương mặt nhỏ đang đỏ bừng lên vì nóng của Đường Viên Viên: “Sao lại tới đây vào lúc này chứ?”
“Anh” Sau khi phát hiện ra tâm tư của mình, lại đối mặt với ánh mắt chăm chú của Uất Trì Diệc Thù như vậy khiến cô không khỏi cảm thấy có chút ngại ngùng, mềm giọng gọi một tiếng.
“Bé Viên à”
Đúng lúc đó Chung Sở Phong chạy tới, so sánh với Uất Trì Diệc Thù một chút cũng nhận thấy được anh ta đang bị khó thở, thở hổn hển nói: “Thật đúng là em rồi, may mà không nhận nhầm. Sao đột nhiên em lại chạy tới đây, mặt đã đỏ tới mức đó rồi, có mệt lắm không vậy? Đi nào, anh Sở Phong đưa em lên phòng ký túc uống cốc nước nhé”
Vừa dứt lời, Uất Trì Diệc Thù đã nắm lấy tay Đường Viên Viên nói: “Đi với anh”
Đường Viên Viên có chút hoảng loạn nói: “Em vẫn chưa lấy quà kia mà”
“Chung Sở Phong, mang theo mấy món đồ kia đi”
“Được thôi”
Chung Sở Phong ngay cả một chút ngần ngại cũng không có, tiến lên xách theo hai món quà của cô rồi nhanh chóng chạy theo bắt kịp hai người họ, bộ dáng lấy lòng vừa đi theo sau Đường Viên Viên vừa nói: “Thời tiết nóng như vậy lần sau em đừng tự mình chạy tới đây nữa, lỡ như bị cảm nắng thì phải làm sao bây giờ? Gọi một cuộc điện thoại thì anh Sở Phong và anh trai em sẽ lập tức qua đó mà, không cần em phải chạy đến đây đâu”
Thật ra Đường Viên Viên tới đây để tặng quà, không ngờ sẽ bị bọn họ lôi kéo lên tận phòng ký túc của nam sinh, trong khoảng thời gian ngắn biểu cảm trên mặt có chút ngại ngùng.
“Phòng ký túc của các anh, Viên Viên có thể vào sao?”
“Sao lại không vào được chứ? Ký túc xá nữ thì nam sinh không thể vào, nhưng nếu là ký túc xá nam thì nữ sinh có thể vào bình thường mà. Ha ha ha, anh đã gọi điện thoại cho hai cậu bạn cùng phòng để họ mặc quần áo cẩn thận rồi, nghìn lần không thể dọa sợ bé Viên được đâu”
Nghe anh ta nói xong mặt của Đường Viên Viên đỏ lên.
Ánh mắt lạnh lẽo của Uất Trì Diệc Thù bản tới: “Nói hươu nói vượn gì vậy?”
“Ha ha ha, chỉ đùa một chút thôi mà” Chung Sở Phong vò đầu, cười ngây ngô tới mức không nhìn nổi, anh ta vẫn đang nhớ Đường Viên Viên, không ngờ cô ấy đã tự mình đi tới đây rồi, cho nên Chung Sở Phong mừng rỡ không chịu nổi, hơn nữa một thời gian ngắn không gặp cô ấy này vậy mà lại gầy đi rồi.
Gương mặt nhỏ bầu bĩnh tròn trịa của Viên Viên lúc trước giờ đã bắt đầu trở nên góc cạnh có nét rồi, hơn nữa sau khi cô ấy này giảm cân gầy đi thì căm vậy mà lại có chút nhọn nhọn, có lẽ mặt của cô ấy là mặt trái xoan.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!