Chương 843:
Cô nhìn đi chỗ khác, và nói một cách yếu ớt: “Anh nói có là có được rồi.”
Cái này rõ ràng là thích nhưng không muốn thừa nhận, Dạ Âu Thần vô cùng rung động trước dáng vẻ ấm ức của cô nên véo.
cằm cô, nheo mắt lại gần cô.
“Có là có, và không có là không có.”
Hai người nhìn nhau, gần đến mức không thể nhìn thấy mặt nhau, chỉ có hình ảnh phản chiếu trong mắt Dưới ánh mắt mạnh mẽ của anh, Hàn Minh Thư khô khan nói: “Có.”
Nhìn thấy lời tỏ tình của cô, Dạ Âu Thần cuối cùng cũng hiện lên một ánh mắt dịu dàng, đây là cảnh tượng mà anh chưa từng thấy kể từ khi mất trí nhớ.
Anh thỏa mãn nhếch môi: “Đây là em nói thích anh, sau này phải thích anh nhiều hơn, đừng đổi ý.”
Mặc dù anh không biết mình bị người phụ nữ kì lạ trước mặt này lấy đi tâm tình như thế nào, nhưng anh luôn có thể nghĩ đến khuôn mặt của cô khi nhắm mắt đi ngủ mỗi đêm.
Hàn Minh Thư không dám chắc nhìn anh, do dự: “Anh, anh là đang tỏ tình với em sao?”
Nghe thấy câu này, mặt Dạ Âu Thần tối sầm lại, rõ ràng người nói thích là cô, trong mắt cô sao có thể trở thành lời tỏ tình của anh?
Nhìn thấy sắc mặt của anh đột nhiên trở nên đen như than, Hàn Minh Thư bất lực thở dài trong lòng, người này vẫn là cứng rắn không muốn thừa nhận, nhưng là hành vi của anh đã rõ ràng.
Hôm nay anh nguyện ý nói lời này với mình, có nghĩa là trong lòng anh quan tâm mình, thế này là đủ rš Hàn Minh Thư cuối cùng chủ động vươn tay ra, ôm lấy vòng eo của anh, sau đó áp má vào ngực của anh. Toàn thân Dạ Âu Thần cứng đờ.
Hình như lần đầu tiên trong cuộc đời được phụ nữ ôm như vậy, cả người Dạ Âu Thần đứng im bất động không dám nhúc nhích một tý nào. Người cô ấy so với bản thân khác biệt hoàn toàn. Làn da mềm mại như bông khiến người ta có cảm giác quyến luyến mãi không rc Dạ Âu Thần vừa định giơ tay lên thì Hàn Minh Thư đẩy anh ra.
“Thôi anh về đi.”
Mí mắt Dạ Âu Thần giật một cái.
Nhanh vậy à? Anh còn chưa kịp phản ứng gì thì Hàn Minh Thư đã mở cửa, đẩy anh ra ngoài xong nói tạm biệt, rồi chẳng do dự gì đóng luôn cửa nhà lại. Một mình anh đứng trong bóng tối nghe âm thanh ư a từ phòng bên cạnh.
Đúng là người phụ nữ độc ác! Một giây trước vẫn còn nói thích anh, một giây sau đã đẩy anh ra ngoài. Người sáng nắng chiều mưa khó đoán trước được chính là cô ấy chứ ai?
Nhưng có điều…
Dạ Âu Thần liếc mắt nhìn sang phòng bên cạnh. Cô ấy sống ở đây, chẳng lẽ hôm nào cũng phải nghe những âm thanh này sao? Tuy biết rằng do người khác gây ra nhưng trong lòng Dạ Âu Thần vẫn cảm thấy không thoải mái.
Hàn Minh Thư chốt cửa xong thì nhanh chóng chạy vào nhà tắm nhìn vào gương, tát vào mặt mấy cái thấy đau đau mới dám khẳng định tất cả những gì vừa xảy ra hoàn toàn không phải đang mơ. Điều cô không thể ngờ là Dạ Âu Thần thay đổi quá nhanh. Cô cứ tưởng rằng sau khi đính hôn với người khác rồi thì anh sẽ coi mình như người xa lạ Cô tự nhìn mình trong gương rồi bất giác mỉm cười. Nhưng nụ cười ấy chẳng mấy.
chốc lại vụt tắt. Sảc mặt cô nghiêm túc trở lại, nhớ về những lời mà chiều nay Đoan Mộc: Trạch nói với mình. Tin tức về cô và Dạ Âu Thần trên truyền thông nước ngoài đã bị xóa sạch. Vậy có nghĩa những người biết chuyện đó không nhiều, mà kể cả có người biết đi chăng nữa thì cũng bị mua chuộc rồi. Còn người đứng sau là ai thì vừa nghĩ là biết ngay.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!