Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Tề Nhân Kiệt thấy Lăng Hạo Hiên vẫn nhìn chằm chằm mình , tò mò đi tới, nhìn một chút, thì ra chỉ là một quán ăn vừa tầm, không khỏi buồn cười

“ Anh đói bụng? Vừa đúng tôi cũng đói, chúng ta cùng vào ăn cơm đi.”

Nói rồi đưa tay muốn nắm bả vai Lăng Hạo Hiên, lại bị Lăng Hạo Hiên tránh đi.

“ Tôi không đói, tự anh đi ăn đi.”

Lăng Hạo Hiên tránh bàn tay Tề Nhân Kiệt, trực tiếp xoay người rời đi.

Tề Nhân Kiệt nhìn bóng dáng Lăng hạo Hiên rời đi, môi mỏng nhàn nhạt nhếch lên, lọ ra vẻ mặt buồn cười. Sau đó anh nghiêng đầu nhìn về phía quán ăn kia, nhíu mày, ánh mắt lộ ra một tia chán ghét, ngay sau đó cũng nhanh chóng rời đi.

Đúng lúc Tề Nhân Kiệt xoay người rời đi, trong giây lát một bóng dáng nhỏ nhắn đi ra từ quán ăn kia, trong tay cầm một túi đồ ăn thừa đổ đi. Người nọ đem túi đồ ném vào thùng rác, vừa lúc nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi từ trong quán ăn hô lớn:

“ Văn Hinh, Cao đại ca tìm cô!”

“ Đến đây.”

Văn Hinh đáp, sau đó chạy như bay tới bên đó, sau đó cùng A Vượng đi vào.

Lúc này, trong lòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Overlord, Du Thần Ích đang cúi đầu xem báo cáo. Đúng lúc, Lam dật Thần không thèm gõ cửa đã tiến vào, Du Thần Ích nhìn hắn, không vui nói:

“ Chẳng lẽ cậu không biết gõ cửa sao?”

Lam Dật Thần nhìn xung quanh một chút, sau đó vuốt lỗ mũi, khuôn mặt mờ mịt hỏi Du Thần ích:

“ Cậu là đang hỏi tớ sao?”

“ Ở đây còn có ai khác à?”

Thần sắc Du Thần ích lập tức lạnh băng, anh ta nhìn Lam Dật Thần không có cầm văn kiện trong tay, cũng đã đoán được hắn nhất định tới đây để gây chuyện, vì vậy tiếp tục nhìn văn kiện trong tay mình, quyết định coi như không thấy hắn.

Lam Dật Thần đối với thái độ căn bản không thèm quan tâm của Du Thần ích, hắn đi tới trước bàn làm việc của anh ta, đặt mông xuống, sau đó có chút hứng thú nhìn chằm chằm vào Du Thần Ích.

Du Thần Ích thấy hắn lâu không có động tĩnh gì, không khỏi thấy tò mò, vừa ngẩng đầu lên lại thấy Lam dật Thần đang dùng ánh mắt cười như không cười nhìn chằm chằm mình, vì vậy anh ta lạnh lùng hỏi:

“ Cậu nhìn chằm chằm mình như vậy là có ý gì?”

Lam Dật Thần thấy anh ta rốt cuộc cũng chịu thừa nhận sự hiện hữu của mình, kéo ra một nụ cười vui vẻ, sau đó chợt thu lại nụ cười, tò mò hỏi:

“ Chẳng lẽ cậu thật sự không có chút nào lo lắng sao?”

Du Thần ích liếc hắn một cái, nhàn nhạt hỏi:

“ Lo lắng cái gì?”

Hỏi xong, anh ta lại cắm đầu xem báo cáo, bộ dáng không yên lòng. Thật ra thì trong lòng anh ta biết rõ Lam Dật Thần ám chỉ cái gì, chỉ là cố tình giả bộ không biết mà thôi.

.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận