Lạc Tình xẹt qua thấy được sự quan tâm của Du Thần Ích với Văn Hinh, đáy mắt cô ta xẹt qua một tia hận ý.
“ Tôi không sao.” Văn Hinh lắc đầu, nhìn thức ăn còn vương vãi đầy trên sàn nhà, cô nhíu mày, ngồi xổm xuống chuẩn bị dọn dẹp.
Du Thần Ích lập tức giữ tay cô lại, “ Cứ để cho lao công tới dọng dẹp đi, cô ngồi xuống nghỉ ngơi đã.” Trong lòng hắn vẫn lo lắng không thôi, vừa rồi lúc cô bị Lạc Tình đụng phải suýt ngã, khiến hắn thiếu chút nữa nhảy dựng lên rồi.
Vậy mà, lúc này Văn Hinh lại nói, “ anh chờ tôi một lát, tôi đi ra ngoài mua cho anh chút gì đó, rất nhanh sẽ trở lại thôi,” Nói xong, cô tránh khỏi tay Du Thần Ích, muốn rời đi.
“ Tôi bảo cô nghỉ ngơi thì cô đi nghỉ ngơi.” Đối với việc Văn Hinh không thèm để ý tới lời mình nói, đã chọc giận Du Thần Ích, giọng hắn đột nhiên tăng lên, khuôn mặt tràn đầy vẻ tức giận.
Nghe vậy, Văn Hinh hơi ngẩn ra, cô cũng không hiểu tức giận của hắn từ đâu bay tới, nhưng mà cô cũng gật đầu một cái, sau đó ngồi xuống ghế salon.
Thấy thế, Du Thần Ích mới yên lòng. Hắn đi tới trước bàn làm việc, cầm điện thoại lên gọi, không lâu sau, một người phụ nữ đi vào, nhanh chóng quét dọn sàn nhà rồi mới rời đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!