Sau đó, Du Thần Ích quay đầu về phía bàn làm việc cũ của Văn Hinh, đó là chiếc bàn mà hắn thiết kế vì cô, chỉ vì có thể dễ dàng nhìn thấy cô, chăm sóc cô. Trước mắt hắn, tựa hồ xuất hiện bộ dáng chuyên chú của Văn Hinh lúc cô đang làm việc, bộ dáng ấy thực sự đã mê hoặc hắn, khiến mỗi lần nhìn thấy hắn không thể nào rời mắt được.
Đột nhiên, sự nghiêm túc lại bình tĩnh trên gương mặt hắn dần chuyển thành vẻ thống khổ, sắc mặt cũng lập tức trở nên trắng bệch. Sau đó hắn chợt nhìn thấy hình ảnh mình túm kéo tóc của cô đêm nọ, động tác thô bạo, căn bản không thèm chú ý cô đang có bầu.
Một màn kíƈɦ ŧɦíƈɦ này, hắn đột nhiên vung cánh tay dài lên, hất tất cả văn kiện tài liệu trên mặt bàn xuống đất. Nhìn đống tài liệu rơi vãi trên mặt đất, lòng hắn đau như cắt, hắn càng thêm hận chính bản thân mình.
Tại sao mình lại có thể đối xử với cô ấy như vậy?
Du Thần Ích vò đầu bứt tai mình, lúc này anh ta chỉ muốn tự tay gϊếŧ chính mình. Trong lòng chỉ còn toàn sự hối hận và tự trách khiến anh ta không muốn thừa nhận hết thảy. Giờ phút này, đột nhiên anh ta muốn đi uống rượu.
Có lẽ, say sẽ khiến bản thân khá hơn một chút.
. . . . . . . . . . . .
Hôm nay là ngày Văn Hinh được xuất viện. Sáng sớm, Tề Nhân Kiệt và thím Trương tới đón cô. Lăng Hạo Hiên cũng cố ý xin nghỉ một buổi, nói là đưa cô tới nhà Tề Nhân Kiệt, thật ra thì trong lòng cô vẫn có chút không yên lòng mặc dù Tề Nhân Kiệt đã sắp xếp rất chu đáo rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!