Tề Nhân Kiệt và Du Thần Ích vào tới nơi, thấy bên trong trống rỗng, chỉ có Văn Hinh chân bị trói vào cột, cô ngồi trên một chiếc ghế, sắc mặt cả hai đại biến, “ Văn Hinh!” Hai người đồng thời kêu lên tiếng, muốn bước lên cứu cô, nhưng cánh cửa bên trong mở ra khiến cả hai ngưng thở trong giây lát!
Bởi vì bọn họ thấy, bên cạnh Văn Hinh xuất hiện thêm một người, tay người nọ còn cầm một tấm thủy tinh đặt ở cổ của Văn Hinh, khiến tim cả hai như ngừng đập trong giây lát.
“Ha ha. . . . . .” Lạc Tình cười, lúm đồng tiền như hoa, “ Anh họ à, Tề công tử, rốt cuộc các người cũng đã tới, tôi chờ các người lâu rồi!”
“Lạc Tình?” Du Thần Ích tỏ vẻ mặt khó tin, “ Cô làm cái gì đấy? mau thả Văn Hinh ra!”
Tề Nhân Kiệt cũng bị một màn trước mắt gây kinh sợ, anh không ngờ rằng, kẻ bắt cóc Văn Hinh lại là Lạc Tình, người thoạt nhìn có vẻ nho nhỏ yếu ớt.
“ Thả cô ta à?” Lạc Tình ngưng cười, giương mắt nhìn hai người đang đứng cách cô ta không xa, tự nhiên nói: “ Thả cô ta cũng được, tôi cần tiền, các người mang tới chưa? Mỗi người một tỷ, một xu cũng không được thiếu, hơn nữa tôi muốn tiền mặt!”
“ Nếu như mà mỗi người chúng tôi đưa cho cô một tỷ tiền mặt, cô xác định là cô đi được sao?” Tề Nhân KIệt không nhịn được trợn trắng mắt, thật đúng là đàn bà không có đầu óc!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!