Văn Hinh vốn là có chút oán giận Tề Nhân Kiệt đưa cô đến cửa lớn Du gia, nhưng sau khi xuống xe nhìn chung quanh một chút cũng không có một bóng người, không khỏi lại yên tâm sau đó cũng cười tạm biệt Tề Nhân Kiệt.
Cô cho là không ai thấy, nhưng không nghĩ tới Diêu Phương đứng ở cửa sổ từ lầu hai vừa vặn nhìn thấy, trong nháy mắt sắc mặt liền âm trầm xuống.
Văn Hinh về đến trong nhà, liếc mắt liền thấy vẻ mặt âm trầm ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn thấy cô vào cửa, sắc mặt không khỏi lại lạnh mấy phần.
Điều này làm cho Văn Hinh đột nhiên cảm thấy chột dạ, thật giống như mình thật làm việc gì đó trái với lương tâm, cô đi tới trước mặt Diêu Phương, cúi đầu nhẹ nhàng hô một tiếng, “Phu nhân!”
Sau đó, cô nhìn thấy ở trên khày trà trước mặt Diêu Phương, bày một phần hợp đồng, chính là bản hợp đồng lúc trước cô và Diêu Phương ký kết, sắc mặt không khỏi thay đổi.
Bà ấy muốn huỷ bỏ hiệp ước với cô sao?
“Phu nhân ——” cô cuống quít mở miệng, lại một lần nữa bị vẻ lạnh lùng của Diêu Phương cắt đứt.
“Cô đi đi!”
Diêu Phương ngẩng đầu mặt không thay đổi nhìn Văn Hinh một cái, sau đó cầm bản hợp đồng lên nhìn vào nói: “Trên phần hợp đồng này viết rất rõ ràng, trong thời gian thực hiện hợp đồng, không cho phép cô cùng bất kỳ người đàn ông nào qua lại. Lần trước cô đi quầy rượu tiếp rượu tôi không nói, bởi vì tôi biết cô có chừng mực. Thế nhưng lần này, cô lại cả đêm không về, sau đó ngày thứ hai còn được một người đàn ông khác đưa về, điều này rất khó làm cho người ta không nghi ngờ.”
“Không, không phải như thế!” Văn Hinh vội vàng giải thích, “Giữa tôi và Tề Nhân Kiệt không có gì cả, tối hôm qua anh ta chỉ có lòng tốt cho tôi ở nhờ trong nhà anh ta một đêm mà thôi, chúng tôi không có xảy ra bất kỳ cái gì.”
Chỉ là lời giải thích này của cô càng làm cho mọi việc trở nên không rõ ràng hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!