“Về nhà cậu đi!” Du Thần Ích lạnh lùng nói , đầu nghiêng về phía cửa sổ, không hề cho Lam Dật Thần cự tuyệt.
Lam Dật Thần tất nhiên không phục, ” Cậu coi tớ là tài xế của cậu chắc?” Hắn nói xong bất mãn liếc nhìn Du Thần Ích lại thấy trên mặt Du Thần Ích tràn đầy ý cảnh cáo nhìn chằm chằm hắn, hắn sợ tới mức ngậm miệng lại.
“Ah?” Hắn đột nhiên phát ra một tiếng đầy nghi ngờ, khiêu khích sự chú ý của Du Thần Ích
“Thế nào?”
Lam Dật Thần lại nhìn kính chiếu hậu một lát, sau đó nhíu mi, “ phía sau có mấy chiếc xe, từ lúc chúng ta lên xe đã đi sau xe của chúng ta.“
Du Thần Ích nghe thấy thế mới quay đầu lại, quả nhiên, sau xe bọn hắn, bốn, năm cái xe đang đuổi theo sát, trong lòng tựa như đã đoán được cái gì đó.
“Thật đúng là chưa tới Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định?” Hiển nhiên, Lam Dật Thần cũng đoán được những tên kia là ai, hắn lại nhìn mấy chiếc xe này một lần, sau đó khóe môi lóe lên nụ cười đầy giễu cợt, khinh thường nói: “ Mấy thứ này, muốn chơi với chúng ta? Ông nội các người đang thích đua xe, các người vẫn còn dám chơi!”
Du Thần Ích nghe được, cơ hồ muốn té xỉu, đột nhiên có chút đồng tình với cha của Lam dật Thần.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!