Đi tìm một vòng ở bên ngoài vẫn không thấy bóng dáng Lăng Hạo Hiên , cuối cùng Văn Hinh đi tới bàn y tá, hỏi mấy cô y tá đang tám chuyện với nhau,
“ Xin hỏi, mấy cô có biết bác sĩ Lăng ở đâu không?”
“ Bác sĩ Lăng? Anh ấy vừa mới tan ca rồi,”
Một y tá tuổi tương đối lớn suy nghĩ một chút rồi mới trả lời Văn Hinh, nói xong, lại dùng một loại ánh mắt như tìm kiếm nghiên cứu cái gì nhìn cô. Thấy cô mặc quần áo bệnh nhân thì mới hiểu ra, thì ra là một nữ bệnh nhân hâm mộ bác sĩ Lăng.
Văn Hinh nói cám ơn sau đó rời đi, mấy y tá kia lại xúm lại hàn huyên, Văn Hinh loáng thoáng nghe được họ nói cái gì mà một phụ nữ thích Lăng Hạo Hiên …. Xem ra, ở bệnh viện này Lăng Hạo Hiên được hâm mộ vô cùng nha.
Thật ra thì cũng khó trách, Lăng Hạo Hiên không chỉ cao lớn đẹp trai, hơn nữa còn khiêm tốn, lúc đi học, có rất nhiều nữ sinh thích anh. Tuy nhiên cũng không thấy anh động lòng với bất cứ nữ sinh nào, nhiều năm như vậy rồi, cũng không thấy anh có bạn gái. Cô thậm chí cũng từng hoài nghi, tiểu tử này có khi nào thích trai đẹp hay không.
Vừa đi đường vừa nghĩ như vậy, rất nhanh cô đã trở về phòng bệnh. Dì Lý thấy cô rốt cuộc cũng trở lại, cuối cùng mới thở dài một hơi:
Đã muộn rồi, mau ngủ đi, cháu bây còn bị thương, phải hảo hảo nghỉ ngơi mới được.”
“ Vâng, cám ơn dì, dì Lý!” Văn Hinh cười với bà, sau đó nghe lời nằm xuống giường, chuẩn bị đi ngủ, nhưng cả đêm không hề chợp mắt.
Ngày thứ hai, Văn hinh một mực ở phòng bệnh chờ Lăng Hạo Hiên , nhưng chờ mãi tới trưa, cũng không thấy bóng dáng Lăng Hạo Hiên , cô không khỏi nóng nảy hơn.
Buổi trưa, Tiểu Lăng tới, cô vội vã hỏi:
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!