Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Giám Đốc Và Tình Yêu Định Sẵn

“Lôi Lôi?” Một giọng nói nghi ngờ vang lên từ sau người, không sai là từ sau lưng.

Đồng Lôi cả kinh, sau lưng gió thổi vèo vèo, sẽ không bị phát hiện chứ, cô rõ ràng xuống xe rất nhanh, sao lại xui xẻo như vậy ở chỗ này gặp phải hai người dở hơi này chứ, tiểu Vi và Hoan Hoan?

“Haiz…” Tiểu Vi nhẹ nhàng vỗ lên vai cô, một đôi mắt quan sát từ trên xuống dưới, tay thon sờ sờ lên cái cằm, cố làm ra vẻ thâm trầm: “Cậu hôm nay có chút khác lạ? Có phải là có chuyện gì gạt chúng tôi hay không?”

Mắt đẹp trợn to, oán hận nhìn chằm chằm xe thể thao không xa, đều do anh, nhất định phải đưa mình đi, lần này tốt rồi, vội vàng lắc đầu: “Không có. . . . . . Không có, tớ có thể có chuyện gì chứ. . . . . .” Âm thanh càng ngày càng thấp, đầu cũng rũ xuống thấp, người sáng suốt một chút là có thể nhìn ra có gì không đúng?

“Thật sao?” Tiểu Vi hoài nghi lại gần mặt, mắt to vụt sáng: “Nếu không có chuyện gì, cậu sợ cái gì?”

Nhanh chóng ngẩng đầu, chột dạ cười cười: “Nào có, tớ rất khỏe, nào có sợ, ha ha?” Đôi tay còn bất chợt chà xát vào nhau, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Phát hiện cô ấy còn nhìn mình chằm chằm, vươn cổ tay ra nhìn đồng hồ một chút: “Đi thôi, làm chậm trễ thời gian rồi.” Nói xong liền cất bước đi tới cửa chính cao ốc, còn muốn giữ lại nữa, nhưng Đồng Lôi không cho phép, họ còn còn có thể làm gì?

“A…” Tiểu Vi lôi Hoan Hoan đang sững sờ đuổi theo.

“Mọi người nhìn kìa, xe thể thao thật là đẹp?” Ngoài cửa không biết người nào kêu lên một tiếng, ba người không hẹn mà cùng nhìn lại, hai hâm mộ, một chột dạ.

Tại sao anh còn chưa đi ? Trong lòng Đồng Lôi chợt căng thẳng? Đây không phải là thêm phiền toái cho cô sao?

“Xe thật sự rất tốt? Không biết người lái xe là dạng gì? Lái loại xe đặc biệt đó phải là trai đẹp chứ?” Nhìn xe thể thao chính là hoa si Tiểu Vi.

“Lái xe thể thao chính là trai đẹp sao? Mọi người có muốn đi hay không ?” Giọng của Đồng Lôi rất là không vui, không phải cô muốn đả kích họ nhưng đây chính là chồng của cô, tại sao họ có thể ăn nói lung tung được, bây giờ khẳng định là cô không biết mình đang nghĩ cái gì, nếu không nhất định sẽ mắc cỡ chết .

“Ai da, Lôi Lôi, cậu thương cái đám đáng thương chúng tớ đi, xinh đẹp giống như cậu vậy thì trai đẹp gì chưa từng thấy qua, không thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của chúng tớ một chút sao?” Hai mắt tiểu Vi đẫm lệ lôi kéo Đồng Lôi, nhìn cô một hồi lạnh đến buồn nôn, luôn cảm giác mình là ác ma giết hại đóa hoa tổ quốc.

Hoan Hoan ghét bỏ vuốt ve móng vuốt của tiểu Vi đang nắm Đồng Lôi, mặt coi thường: “Cái gì xe thể thao, cái gì trai đẹp, tớ mới không có hứng thú, tớ rất là chung tình, hiện tại chỉ cảm thấy hứng thú đối với giám đốc Lục nhà chúng ta thôi, dáng vẻ này của cậu, đổi đàn ông giống như thay quần áo!” Nói xong liền chọt chọt cái trán của tiểu Vi.

Trong xe thể thao, từng cử động của Đồng Lôi, một cái nhăn mày một nụ cười tự nhiên đều bị Lục Tử Hiên nhìn rõ ràng, cô cùng đồng nghiệp trêu đùa nhau làm cho anh hết sức ghen tỵ, chung quanh sườn xe bu đầy người, trong mắt mỗi người đều là hâm mộ và tò mò, chỉ có trong mắt cô là khinh thường, còn có một tia phiền não, điều này làm cho anh không khỏi khó chịu.

Anh khẽ cắn môi, nhanh chóng cởi dây an toàn ra, sau đó đẩy cửa xuống xe.

Hiển nhiên sự xuất hiện của anh lập tức đưa tới sóng to gió lớn, ngay cả Chu Hoan Hoan với lời thề son sắt vừa rồi thì lúc này cũng trợn to mắt, Lục Minh Hạo tất nhiên đẹp trai, thế nhưng anh lại càng có hình tượng hơn.

“A ——, rất đẹp trai. . . . . .”

“A ——, xem ra ta kết luận đúng rồi.” Tiểu Vi kích động che miệng hô to.

“A ——, anh ấy so với giám đốc Lục có hình tượng hơn, lòng của tôi!” Chu Hoan Hoan che ngực trái của mình, có dấu hiệu té xỉu.

“Nhìn kìa, anh ấy đi về phía chúng ta, thật kích động.” Tiểu Vi kích động nắm quần áo Đồng Lôi, nhìn người đàn ông đang đi về phía mình.

Còn Đồng Lôi thì sắc mặt trắng bệch, chau mày, anh muốn làm gì?

Trên mặt Lục Tử Hiên mang theo không vui, trên mặt cô gái này là vẻ mặt gì đây, chẳng lẽ cô không hy vọng mình xuất hiện, anh cũng không tin, bằng sức quyến rũ của mình, sẽ không giải quyết được cô gái này.

“Em yêu, buổi tối anh tới đón em!” Thật là không hiểu nổi người đàn ông này, sắc mặt thay đổi như thời tiết, gương mặt vừa rồi còn không vui, hiện tại trên mặt lại mang theo nụ cười mê hoặc người khác.

Anh liếc nhìn các cô gái chung quanh, mỉm cười hôn một cái trên môi Đồng Lôi, sau đó, khóe miệng giơ lên, ôm sát Đồng Lôi, hài lòng nhìn khuôn mặt kinh ngạc của cô.

“Lôi Lôi, anh ta là ai vậy?” Nhìn người đàn ông gần trong gang tấc, tiểu Vi cùng Hoan Hoan hình như còn chưa kịp phản ứng, mở miệng sửng sờ.

“Anh ấy là. . . . . .” Đại não Đồng Lôi nhanh chóng chuyển động, hiện tại nếu nói giữa bọn họ không có quan hệ gì, đó là không thể nào, hành động vừa rồi của anh ấy đối với mình, có nói người khác cũng không tin, tay hung hăng chọc sau lưng Lục Tử Hiên một cái, anh rốt cuộc nổi điên cái gì vậy?

“Tử Hiên?” Lục Minh Hạo không nghĩ qua ở chỗ này lại gặp phải Lục Tử Hiên, anh mới vừa đến, chỉ thấy dưới cao ốc vây quanh một nhóm người, lại không nghĩ rằng ở trong đám người phát hiện một bóng dáng không nên xuất hiện.

“Anh hai?”

Hai người đồng thanh mở miệng, chỉ là tiếng gọi của Đồng Lôi hình như đưa tới phiền toái không cần thiết, bốn phía, ánh mắt ác độc của hai người bên cạnh bắn tới càng sâu.

“Anh hai? Lôi Lôi các người rốt cuộc là có quan hệ gì?” Tiểu Vi hô lên nhanh nhất: “Không trách được lần trước nhìn thấy các người đi dạo phố, thì ra là các người đã sớm biết nhau. . . . . .” Cô thật là không nhìn sắc mặt người khác, không thấy mặt Lục Tử Hiên đã sớm đen lại rồi sao?

“Các người nói chuyện, chúng tôi đi trước.” Đồng Lôi thật hận mình không che miệng tiểu Vi sớm một chút, lôi kéo cô mau trốn khỏi hiện trường, nhưng cánh tay lại bị kéo thật chặt, Lục Tử Hiên ghé vào bên tai của cô nói nhỏ: “Buổi tối, tôi muốn nghe em giải thích”, sau đó khẽ hôn lên vành tai cô, ở trong mắt người ngoài bọn họ thật xứng đôi.

“Anh hai, công ty còn có việc, em đi trước.” Vỗ vỗ bả vai Lục Minh Hạo, thuận thế ném cho Đồng Lôi một ánh mắt nham hiểm, mới xoay người đi về phía chiếc xe thể thao.

Nhìn hai người bọn họ như vậy, miệng Lục Minh Hạo nhếch lên một nụ cười, xem ra quan hệ giữa bọn họ sẽ không quá căng thẳng, mẹ có thể sẽ rất vui mừng, lắc đầu một cái, ở trên vai Đồng Lôi vỗ vỗ, mới lướt qua cô đi vào cao ốc.

“Anh ta rốt cuộc là ai? Thành thực khai báo?” Hoan Hoan uy hiếp cầm lấy cánh tay Đồng Lôi, đi theo sau đám người, bước vào thang máy.

“Tại sao bị thương luôn là tôi? Oa. . . . . . không biết đâu, không biết đâu.” Còn lại Tiểu Vi vô cùng khoa trương khóc lên, trong thang máy, ánh mắt mọi người nóng rực nhìn chằm chằm Đồng Lôi, nếu có một cái hang, lúc này cô nhất định sẽ lập tức chui vào.

 

*Ân ái: tình cảm vợ chồng mặn nồng thắm thiết

Hôm nay tất cả đối với Đồng Lôi mà nói cũng thật là quỷ dị, mặc kệ là thái độ của Lục Tử Hiên đối với cô vào buổi sáng hay là ánh mắt của đồng nghiệp trong phòng làm việc nhìn cô.

Thời gian một ngày sẽ qua rất nhanh.

Đồng Lôi vừa thu thập đồ đạc xong, liền bị một màn trước mắt hù dọa, sắc mặt của tiểu Vi và Hoan Hoan không tốt nhìn cô chằm chằm.

“Lôi Lôi, chúng tớ tìm cậu có chút chuyện?” Trong giọng nói có chút nặng nề, Đồng Lôi nghe có chút lo lắng.

Cô gật đầu một cái, ngồi trong quán cà phê ở cao ốc khác.

Bởi vì là lúc tan tầm, người trong quán cà phê thật đúng là không ít, Đồng Lôi không biết, nhưng họ thỉnh thoảng quăng ánh mắt tới khiến cho cô rất không thoải mái.

Nhân viên phục vụ đã bưng cà phê lên, Đồng Lôi nhấp một ngụm, bây giờ tâm tình của cô rất khẩn trương, thử hỏi: “Các cậu tìm tớ có chuyện gì không?”

“Có chuyện gì? Cậu không cảm thấy cậu nên giải thích cái gì sao?” Tiểu Vi lập tức xù lông, vỗ bàn một cái, tức giận trừng mắt nhìn cô, làm hại tất cả mọi người trong quán cà phê đều nhìn về phía họ.

Giải thích? Cái từ này khiến trong lòng Đồng Lôi run lên, cà phê trong ly thiếu chút nữa vẩy ra ngoài.

“Nói, cậu khi nào lại câu được người soái ca như vậy?” Hoan Hoan mở miệng uy hiếp.

Vừa rồi không có vẩy cà phê ra, nhưng bây giờ thì phun hết ra ngoài, phun toàn bộ lên mặt tiểu Vi, Đồng Lôi cuống quít cầm khăn giấy lên lau cho cô: “Thật xin lỗi, tớ không phải cố ý.” Trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, xem ra họ còn chưa phát hiện thân phận của cô?

Tiểu Vi không cảm kích chút nào cầm lấy khăn giấy trên tay cô, lau trên mặt trên quần áo: “Tớ nói cậu cũng không cần đối xử với tớ như thế, không phải là muốn mời cậu dạy cho bí quyết quen trai đẹp sao?”

“Bí quyết!” Tình cảnh hai người này thần bí như vậy là vì chuyện này.

Hoan Hoan vội vàng gật đầu: “Đương nhiên là muốn vượt lên trước một bước, cho nên mới hẹn cậu ra ngoài”

“Hoá ra là như vậy, tớ còn tưởng rằng các cậu muốn hỏi quan hệ giữa tớ và Lục Tử Hiên, nếu như đã bị các cậu biết, vậy coi như không xong. . . . . .”

Tiểu Vi dừng động tác trong tay lại, cau mày: “Cậu vừa nói gì?”

“Không có gì?” Cúi đầu khuấy cà phê trong ly, chợt, một chiếc xe thể thao nổi bật dừng ở ven đường, Đồng Lôi không có một khắc nào cảm thấy Lục Tử Hiên đẹp trai như vậy, bật người lên: “Tớ đi trước, bái bai.”

“Này!” Mặc cho bọn họ ở phía sau hô to cũng không để ý.

“Phù ——” Vỗ vỗ ngực buông lỏng, mặt Lục Tử Hiên tà mị ngồi ở trong xe nhìn cô.

“Xem ra họ chưa biết thân phận của em?” Xe vèo một tiếng bay ra ngoài.

Đồng Lôi căn bản không trả lời, bởi vì cô cũng không biết trả lời thế nào?

Lục Tử Hiên cư nhiên không tức giận, ánh mắt chăm chú nhìn phía trước: “Em đang sợ, sợ mất đi ý nghĩa của cuộc sống?”

Lần này, Đồng Lôi quay đầu, cô không biết người như anh cũng có thể nói ra những lời như vậy, gò má của anh dưới trời chiều dát lên một tầng chói lọi, cô nhìn thấy thật đẹp.

“Có phải nhìn tôi cảm thấy rất đẹp hay không?” Âm thanh hài hước vang lên, lúc này Đồng Lôi mới phát giác được mình cư nhiên nhìn anh đến nhập thần, lập tức đỏ mặt, nhanh chóng thu hồi tầm mắt nhìn ra ngoài xe.

“Tại sao trước kia không phát hiện ra anh rất tự kỷ, còn nữa anh làm sao biết tôi sợ? Tôi có cái gì phải sợ, chỉ là chưa tìm được cơ hội thích hợp mà thôi?” Tức giận mở miệng, người đàn ông này thật là quá tự kỷ, tự cho là rất hiểu phụ nữ.

“Được, tôi không biết được chưa?” Lục Tử Hiên không biết, thời điểm anh nói câu nói này rất là cưng chiều.

Xe dừng trước cổng một nhà hàng sang trọng, Đồng Lôi quay mặt sang, con ngươi đen lấy kinh ngạc nhìn Lục Tử Hiên, lóe ra vẻ nghi hoặc.

“Chúng ta tới đây làm gì?” Chỉ chỉ phòng ăn trước mặt, ánh mắt lại không rời khỏi gương mặt của Lục Tử Hiên.

Khóe miệng Lục Tử Hiên nhếch lên, nhẹ nhàng quét qua trên mũi cô, có chút vui vẻ nói: “Tới phòng ăn còn có thể làm gì? Đương nhiên là tới dùng cơm rồi?”

Bị anh quét qua như vậy, Đồng Lôi cũng có chút ngượng ngùng, chợt nhớ tới tình cảnh trước kia cùng bọn tiểu Vi ăn đồ nướng ở đầu đường, trong miệng dâng lên một hồi nước miếng, đã lâu chưa ăn rồi.

“Tôi dẫn anh đi một chỗ có được hay không?” Khóe miệng Đồng Lôi lộ ra một nụ cười ngọt ngào, coi như Lục Tử Hiên muốn không đồng ý cũng không được, bởi vì đây là thời điểm vui vẻ nhất của cô mà anh từng gặp qua.

Lần nữa khởi động xe.

Dưới sự chỉ dẫn của Đồng Lôi, bọn họ đi tới một cửa hàng bách hóa bình dân, loại địa phương này xưa nay Lục Tử Hiên chưa từng tới bao giờ, anh cũng không biết tới những chỗ này.

Loại bách hóa bình thường này căn bản không có bãi đậu xe, Lục Tử Hiên chỉ có thể dừng xe ở ven đường, xe mới vừa tắt máy, Đồng Lôi liền nhảy xuống xe.

Lục Tử Hiên một tay cắm túi quần, một tay bị cô lôi kéo, có chút không muốn: “Chúng ta ăn cơm tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ nơi này có đồ ăn sao?” Nhưng nhìn vào đều là quần áo giá rẻ.

Đồng Lôi không trả lời, chỉ là ra sức đi, trong một cửa tiệm chọn một bộ quần áo để cho anh thay.

“Thay quần áo làm gì? Còn em nữa, quen với nơi này lắm sao?” Nhìn dáng vẻ cô quen cửa quen nẻo cũng biết cô rất quen thuộc đối với nơi này, nhìn quần áo trên tay có chút chần chừ, anh chưa bao giờ mặc qua quần áo rẻ như vậy, thật không biết trong đầu cô muốn gì.

“Hỏi nhiều như vậy làm gì? Mau vào đây?” Đẩy anh tiến vào phòng thử quần áo, mình thì tùy tiện xem một chút những quần áo khác.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận