“ Cậu có vẻ nhỏ tuổi hơn tôi, gọi bằng chị thì phải phép hơn” cô nhìn dáng vẻ bề ngoài liền đoán được tuổi của anh.
Anh cười nhếch một cái vuốt cánh tay của cô: “ Tuổi tác đâu có quan trọng, miễn là cả hai hợp với nhau, vui vẻ với nhau là được”.
Bội Sam biết anh đang có ý định không tốt liền cảnh báo: “ Mong cậu tôn trọng phụ nữ, đừng làm những hành động thô thiển như vậy”.
“ Tận hưởng một chút đi người đẹp, làm gì mà căng thẳng... Hay là chúng ta đến nơi nào yên tĩnh hơn tâm sự có được không?”, vừa nói anh vừa vuốt ve cô nhiều hơn.
Cô không thể nhịn được lập tức dẫm lên chân anh khiến anh đau đớn.
“ Tôi đã nói với cậu rồi, học cách tôn trọng phụ nữ đi”.
La Tấn tức giận nắm lấy cánh tay cô: “ Dám làm thế với tôi, biết tôi là ai không hả?”
Tiểu Di cũng bị tên bạn của La Tấn đụng chạm đến mức cô phải tỏ ra khó chịu ra mặt. Cô vùng vẫy đẩy tên kia ra khỏi người nên vấp chân bị ngã. Cũng may là có một cánh tay đỡ lấy cô, khi mở mắt ra Tiểu Di bị người đàn ông này hút hồn đến ngây người.
Người đàn ông này là Chí Vỹ, làm việc cho Bác Thần. Anh được Bác Thần lệnh xuống để giải quyết tình hình của Bội Sam.
“ Đây là nơi làm ăn của chúng tôi, mong hai người đừng gây chuyện”, với vẻ mặt nghiêm túc, anh yêu cầu.
La Tấn bước đến trước mặt Chí Vỹ: “ Có biết tôi là ai không mà dám nói chuyện kiểu đấy... Tôi là La Tấn, thiếu gia làng chơi, khách VIP của chỗ này. Gái ở đây tôi đều biết mặt cả rồi, hôm nay có gà mới lại không cho tôi vui chơi, chỗ này làm ăn kiểu gì thế?”
“ Hai cô gái này không phải người của chỗ này, mong anh hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi phán xét người khác”.
Những lời của anh khiến La Tấn nóng lên nắm lấy cổ áo: “ Đang nói cái gì thế thằng khốn?”
Ngay lúc này Bác Thần xuất hiện với dáng vẻ lạnh lùng vốn có, anh yêu cầu: “ Muốn gây chuyện thì đến nơi khác, ở đây không tiếp”.
“ Lại xuất hiện một kẻ thích xen vào chuyện của người khác... Cùng một mẻ sao?”
Không muốn nhiều lời, anh lập tức ra lệnh: “ Tiễn khách”.
Lập tức có vài người lính của anh kéo La Tấn và người bạn đi ra khỏi quán bar.
Anh tức giận đá chân vào tường chửi mắng: “ Các người dám hạ nhục La thiếu gia này, được lắm”.
“ Lúc đầu tôi đã nói với cậu là cô gái đó không hợp rồi mà, làm liên lụy đến tôi rồi đây này”, người bạn than thở.
La Tấn xoay qua đấm cho tên đó một cái rồi nói: “ Không muốn thì cút... Còn cô gái trong đó nhất định phải thuộc về tôi”.
Ở bên trong, Chí Vỹ trấn an khách hàng trở về vị trí ban đầu và tiếp tục cuộc vui.
Còn Tiểu Di đến sát bên Bội Sam: “ Sao đi đâu cũng gặp anh ta thế này? Chị à, hay chúng ta về nhà được không?”
Bác Thần liếc mắt nhìn cô một cái rồi quay người rời đi mà không nói gì.
Sau đó Chí Vỹ đi đến trước mặt hai người: “ Bác sĩ, ông chủ muốn gặp riêng cô”.
“ Tôi thật sự cảm ơn vì ông chủ của anh đã giúp tôi giải nguy, nhưng đó không phải là lý do tôi sẽ làm theo bất cứ điều gì anh ta yêu cầu... Làm phiền anh, tôi nên rời đi thì sẽ tốt hơn”, dứt lời cô cầm túi xách rời đi.
Khi đến xe mở cửa, Bác Thần đột nhiên xuất hiện nắm cánh tay cô lại kéo đi. Tiểu Di cũng muốn đuổi theo nhưng bị Chí Vỹ ngăn lại: “ Tiểu thư dừng bước, ông chủ có việc cần giải quyết riêng với bác sĩ. Yên tâm, cô gái ấy sẽ được an toàn. Lên xe đi, tôi đưa cô về”.
Mặc dù cô rất lo cho chị của mình nhưng vốn dĩ là không làm gì được nên cô đành phải nghe theo lời, đi vào xe để anh đưa về.
Bác Thần kéo tay cô đến xe của anh rồi mở cửa xe ra đẩy cô vào. Nhân cơ hội anh không để ý, cô cắn vào cánh tay làm anh đau đớn. Anh bóp nhẹ gương mặt cô mắng: “ Cô là cún hay sao mà cắn?”
Cô với vẻ mặt không hài lòng đáp lại: “ Nếu tôi là cún thì anh cũng không khác gì đâu Hứa Bác Thần”.
“ Vậy thì tôi phải cắn lại cô mới công bằng”.
Nói là làm, anh hôn sâu vào môi cô rồi cắn nhẹ một cái. Đây đúng là màn trả đũa bá đạo, chỉ có anh mới dám làm.
Không chịu khuất phục trước màn cưỡng hôn này, cô dồn hết lực vào đầu gối đá vào bụng của anh rồi đẩy mạnh anh ra chạy thoát.
Khi chạy ra khỏi bãi đậu xe, có một chiếc xe đi đến và bắt cô đi.
Bội Sam không hiểu vì sao mình lại bị những tên này bắt cóc, cô nghĩ rằng chính Hứa Bác Thần đã sai người làm chuyện này nên cố gắng vùng vẫy và tìm cách mở cửa trốn thoát.
Một tên trong đó vì chịu không nổi nên đã dùng nấm đấm đập vào bụng khiến cô ngất xỉu không còn biết gì.
Chiếc xe chạy đến một con đường hẻo lánh, không có bóng dáng của chiếc xe hay một ánh đèn nào nên rất tối.
Hai tên kia và tài xế bước xuống, người thuê họ làm việc này không ai khác là La Tấn. Anh đưa cho họ một số tiền: “ Xong việc thì cút đi, nhớ là câm cái miệng của mấy người lại”.
Ba tên kia gật đầu đồng ý rồi nhanh chóng rời đi. La Tấn đi đến xe mở cửa sau thì nụ cười lộ rõ sự thoả mãn: “ Lần này xem em chạy đường nào”.
Anh bước vào và đóng cửa xe lại bắt đầu chạm vào khuôn mặt của Bội Sam.
Lúc này cô bắt đầu choáng váng tỉnh dậy thì thấy La Tấn đang ở trước mặt thì vô cùng sợ hãi.
“ Tỉnh lại thì càng tốt, như vậy em có thể tận hưởng trọn vẹn những giây phút thoải mái cùng tôi”, anh chạm vào đùi cô giở trò.
Bội Sam quay lại định mở cửa xe thì bị anh đè xuống xé rách tay áo.
“ Cứu tôi với! Có ai không?... Cứu tôi!”, tiếng kêu cứu làm cho La Tấn cảm thấy phấn khích hơn.
Đột nhiên có một bàn tay kéo La Tấn ra khỏi xe và đấm liên tục vào mặt khiến anh đỡ không kịp.
Cô nhận ra người cứu mình là Bác Thần, anh yêu cầu: “ Xuống xe”.
Không chờ đợi, cô lập tức xuống xe, khuôn mặt cô tái xanh như đã rất sợ hãi.