Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

Lưu Họa Y nhướng mày, cởi quần áo, treo đồ lót đã ngấm nước lên máy sấy để hong khô. 

gian. 

Phòng tắm bốc hơi nóng, hơi nước dày đặc bao trùm toàn bộ không 

Nước ấm chảy dọc khắp người khiến cơ thể cô trở nên dễ chịu hơn. Nhưng tại sao Lâm Thành Nhân lại giúp cô? Không phải anh rất ghét cô sao? Lẽ ra nhìn thấy cô ướt như chuột lột, anh phải vui vẻ lắm chứ? 

Nước ấm lăn trên má, suy nghĩ của cô bắt đầu rối loạn. 

Đến khi tắm xong, quần áo cũng đã sắp khô. 

Cô mở cửa, nhìn thấy anh đứng trước cửa sổ, loáng thoáng nghe thấy giọng nói của anh, "Ừ... Một lát nữa tôi sẽ về..." 

Lưu Họa Y mím môi, khoác áo khoác đi ra ngoài. 

Nghe thấy tiếng động phía sau, Lâm Thành Nhân quay đầu lại, vội vàng nói: "Cứ như vậy đi.", rồi cúp điện thoại. 

"Quần áo của anh..." Lưu Họa Y đặt trên sopha rồi nói. 

"Cảm ơn anh. Tôi đi trước." Lưu Họa Y xoay người cầm chiếc túi nhỏ trên sopha chuẩn bị rời đi. 

"Đứng lại." 

Lưu Họa Y quay đầu, cô thấy anh cầm quần áo trên ghế sopha rồi bước về phía cô, "Về cùng tôi." 

nhà. 

Cô sững người, rồi gật đầu. 

Cô gần như đã quên rằng cả hai đang sống chung dưới một mái 

Lưu Họa Y cười khổ. 

Cuộc sống vợ chồng như thế này, e là không có ai giống cô nhỉ? 

Cô theo anh xuống lầu, rồi đứng ở ven đường chờ anh lấy xe. 

Lâm Thành Nhân lên xe, Lưu Họa Y ngồi vào ghế phụ. 

Không khí trong xe có chút nặng nề. 

Lần cuối cùng cô ngồi một mình trong xe anh là khi nào nhỉ? Lưu Họa Y nghĩ ngợi lung tung một hồi, rồi nhếch môi. 

tinh? 

Hình như là... ngay sau hôm cô khiến anh bị thương bằng ly thủy 

Sau đó, anh như thay đổi thành một người hoàn toàn khác, còn đưa cô về nhà. 

Cô nhìn khuôn mặt góc cạnh, sống mũi cao và đôi mắt đen láy hút hồn của anh. 

Anh giống như thuốc phiện, vừa huyền bí vừa quyến rũ. Ánh mắt Lưu Họa Y lướt lên trên, nhìn vầng trán trơn bóng của anh. 

lên. 

Vết thương ở đó đã lành từ lâu, không có sẹo. 

"Nhìn đủ chưa?" Anh chăm chú nhìn về phía trước, môi hơi nhếch 

Anh đột nhiên chuyển hướng, nhẹ nhàng đạp ga, chiếc xe xóc nảy một chút rồi vượt qua chiếc Audi A8 phía trước. 

anh. 

Lưu Họa Y xấu hổ quay đầu, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, không trả lời 

Cô không có nhìn anh. Chẳng qua cô chỉ muốn xem chiến tích huy hoàng mà cô đã để lại. 

Lời nói của anh đã giảm bớt sự căng thẳng trong xe, nhưng vẫn không được thoải mái lắm. 

Cả hai lại im lặng. 

Màn đêm buông xuống, những ngọn đèn đường nối nhau tạo thành 

chuỗi màu trắng sáng, hòa với ánh đèn neon lóe lên ở đằng xa, dường như 

chúng đang tô vẽ cho màn đêm đơn điệu. 

Gần đến nhà, ánh sáng đột nhiên mờ đi. Hai cành cây trước mặt đang 

chắn một phần ánh sáng. 

Lúc này Lưu Họa Y mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đến nơi. 

Ngồi trong chiếc xe này thật căng thẳng, nếu còn ngồi lâu hơn nữa, cô 

sẽ phát điên mất. 

Lâm Thành Nhân dừng xe, Lưu Họa Y vội vàng tháo dây an toàn, dáng vẻ 

như muốn nhào ra khỏi xe ngay lập tức. 

Anh nắm chặt lấy tay cô, rồi nói một câu mà ngay cả anh cũng không 

nghĩ tới: "Lưu Họa Y, đôi khi nhẫn nhịn một chút cũng không phải là chuyện 

xấu." 

Lưu Họa Y giật mình, không hiểu gì. 

Nhẫn nhịn? 

Cô nhẫn nhịn? Nhưng tại sao cô phải nhẫn nhịn? 

Ánh mắt cô phức tạp. 

Rõ ràng cô không phải là người có lỗi, vì sao phải nhẫn nhịn chứ. 

Vẻ mệt mỏi hiện lên trong mắt Lâm Thành Nhân, anh buông cô ra, "Xuống xe. 

Cô bĩu môi mở cửa xe rồi nhảy xuống. 

Đúng là quái đản. Lúc thì nói mấy lời khó hiểu, lúc thì lại hung dữ như quỷ la sát. 

Lâm Thành Nhân lạnh mặt, hận không thể tự đấm mình hai cái. 

Anh vừa nói xàm gì thế? 

Nhẫn nhịn cái gì? Muốn cô nhẫn nhịn nghe lời anh một lúc sao? Sau đó sẽ thả cô đi? Lâm Thành Nhân, anh bị sao vậy? 

Chắc hẳn là điên rồi. 

Hai người bước xuống xe, gió lạnh thổi vào mặt khiến đầu óc Lâm Thành Nhân trở nên tỉnh táo hơn. 

Anh bước vào nhà, Lưu Họa Y đi theo phía sau. 

Cả hai đều không phát hiện ra trên ban công lầu hai của biệt thự, Hạ Vân Linh đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng này. 

Sự oán hận trong mắt cô ta như lưỡi dao sắc bén bắn về phía sau lưng hai người. 

hơn. 

nó? 

Giữa màn đêm dày đặc, ánh mắt cô ta trông càng trông u ám và đáng sợ 

Không phải nói là bận họp ở công ty sao? Tại sao anh lại về cùng với 

Lưu Họa Y chủ động đến tìm anh, hay là anh chủ động đi tìm nó? 

Lâm Thành Nhân... rốt cuộc đối với anh, Hạ Vân Linh tôi là cái gì? Cô ta nhắm mắt, giấu đi sự tàn nhẫn trên khuôn mặt. Rồi lại mở mắt ra, lúc này trông cô ta vô cùng dịu dàng. 

Hạ Vân Linh xoay người, mỉm cười xuống lầu. 

"Cậu chủ, mợ chủ." Chú Hiểu đang chuẩn bị cơm tối, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ cùng nhau trở về. 

trước. 

Nhưng có vẻ, cũng không quá bất hòa... ít nhất là không giống như lần 

"Ừ." Lâm Thành Nhân khẽ hừ một tiếng. 

"Thành Nhân, Họa Y." Hạ Vân Linh tỏ vẻ kinh ngạc bước xuống lầu, "Hai người trở về cùng nhau à?" 

Lưu Họa Y lắc đầu, "Không có, gặp nhau ở cửa. 

Lâm Thành Nhân liếc xéo cô, trong lòng tức giận nhưng không nói. 

Về cùng anh là chuyện mất mặt lắm à? Đến chuyện như vậy mà người phụ nữ này cũng không muốn thừa nhận. 

Người nên chán ghét nên là anh mới phải chứ? Thế mà cô còn tỏ vẻ kinh tởm chê bai anh. 

Hạ Vân Linh mỉm cười không nói gì nhưng trong lòng lại oán hận. Lưu Họa Y... cô gạt tôi. Rõ ràng tôi đã tận mắt nhìn thấy cô bước ra khỏi xe của Lâm Thành Nhân, vậy mà cô còn nói dối là gặp ở cửa. 

Nếu không tận mắt nhìn thấy, tôi thật sự đã tin cô rồi. 

Còn nói với tôi rằng cô không thích Lâm Thành Nhân, e là trong lòng cô đang ước gì tôi cút xa một chút. Để cô có thể trèo lên giường của anh ta. Hạ Vân Linh tức giận vô cùng, chỉ muốn nhào đến xé Lưu Họa Y thành mấy mảnh. 

ǎn. 

"Cậu chủ, đã dọn cơm xong rồi." Chú Hiểu gật đầu. 

Lưu Họa Y không đợi anh mở miệng, cô nhanh chóng ngồi vào bàn 

Chú Hiểu mỉm cười nhìn cô, Lưu Họa Y gặp một miếng tôm cho vào 

miệng mình. 

"Chú Hiểu ... Thành Công đâu?" 

"Đêm qua cậu hai không về, tôi cũng không biết. Nhưng mợ chủ không cần lo lắng, cậu hai đã lớn như vậy, sẽ không có chuyện gì đâu." 

Lưu Họa Y nhai thức ăn trong miệng, gật đầu đồng ý. 

Cùng lúc đó, ánh mắt của Lâm Thành Nhân đảo qua, Lưu Họa Y cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của anh, cô cúi đầu ăn cơm. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận