Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

"Tôi không đi."Lưu Họa Y nhìn Hạ Vân Linh rồi lắc đầu. 

"Mợ chủ đừng làm khó tôi, nếu như mợ chủ kiên quyết không đi, thì tôi chỉ có thể dùng vũ lực." Thiên Cơ xoa xoa mi tâm, ra vẻ khó xử. 

Lưu Họa Y bĩu môi, không biết Lâm Thành Nhân muốn chơi trò gì. 

"Họa Y, cùng đi nha? Coi như cậu đi theo để giúp tớ."Hạ Vân Linh mỉm 

cười. 

Lưu Họa Y còn chưa kịp mở miệng đã bị Hạ Vân Linh kéo ra ngoài. 

Lúc lên xe, Hạ Vân Linh bị Thiên Cơ đẩy lên ngồi ghế phụ lái, còn Lưu Họa Y lại ngồi ở phía sau. Hạ Vân Linh cắn môi, tức giận liếc nhìn Lưu Họa Y qua kính chiếu hậu. 

Lưu Họa Y không nhìn thấy vẻ mặt của Hạ Vân Linh. 

Rốt cuộc Lâm Thành Nhân muốn gì? Lúc anh ấy đồng ý đón Giáng sinh với mình, anh ấy có bảo sẽ dẫn theo Lưu Họa Y đâu chứ. 

Hạ Vân Linh tức giận, nhưng cũng không biết phải làm thế nào. 

Lâm Thành Nhân đặt phòng ăn tại tầng cao nhất ở một nhà hàng kiểu Pháp. 

Tầng cao nhất này không có trần nhà, bốn phía đều là kính, ngẩng đầu là có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao, đẹp không thể tả. 

"Đến đây." Lâm Thành Nhân đứng dậy, bước tới, nắm lấy tay Hạ Vân Linh, cau mày lướt qua người Lưu Họa Y, còn khinh thường liếc cô một 

cái. 

Đi ra ngoài ăn cơm với anh mà cô ta mặc như vậy à? Đúng là mất mặt. 

Lưu Họa Y nhìn thấy sự khinh thường trong mắt anh, cô quay đầu hừ nhẹ một tiếng. 

Hạ Vân Linh cố nén sự tức giận trong lòng, cô ta cố nặn nụ cười, nắm tay anh bước tới bên bàn ăn. 

Lâm Thành Nhân lịch thiệp kéo ghế cho cô ta, sau đó ngồi về phía đối diện. 

Đưa mình tới ăn cơm, mà không thèm nhìn mình lấy một cái. Rốt cuộc Lâm Thành Nhân? 

Lưu Họa Y bực dọc, tự đi đến bên bàn ăn, nhưng phát hiện chỉ có hai 

chiếc ghế. 

Cô ngơ ngác, hỏi: "Tôi ngồi ở đâu?" 

"Ngồi?" Lâm Thành Nhân khép thực đơn lại, đôi môi mỏng gợi cảm hơi nhếch lên, trong mắt lộ rõ một sự khinh thường, anh nói: "Cô đứng là được rồi, cô không có tư cách ngồi ở đây." 

Cái gì? 

"Anh có ý gì?" Ngực cô phập phồng, cơn tức nghẹn lại ở cổ. 

"Bảo cô đến đây là để cô cầm đồ cho Vân Linh, cô nghĩ là tôi mời cô đến ăn cơm à?" 

Lâm Thành Nhân mỉm cười nhìn Hạ Vân Linh, cô ta lườm anh, sự khó chịu trong lòng đã tan biến. 

Hóa ra Thành Nhân nghĩ thế, quả nhiên là Lâm Thành Nhân yêu mình. 

Sắc mặt Lưu Họa Y trắng bệch, nhìn Lâm Thành Nhân cười đắc ý, cô chỉ muốn nhào tới xé nát mặt anh. 

chú? 

Lâm Thành Nhân đáng chết. 

Sao cô phải nghe lời anh? Sao cô phải im lặng nhìn anh trêu đùa cô 

Lưu Họa Y hít một hơi sâu, nhìn Lâm Thành Nhân, cười nói: "Quý cô đây không rảnh chơi với anh." 

Nói xong lập tức quay người rời đi. 

Lâm Thành Nhân nghe thấy lời này, trong nháy mắt, gương mặt tuấn tú sa sầm, ánh mắt hung ác khiến Hạ Vân Linh rùng mình. 

Cô ta vội vàng đứng lên, kéo Lưu Họa Y, thì thầm bên tai cô: "Lưu Họa Y, cậu đừng đối đầu với anh ấy, coi như giúp tớ một tay, ở lại đây có được 

không?" 

Lưu Họa Y nhìn sắc mặt của Lâm Thành Nhân, suy nghĩ một chút, nếu 

như cô đi, nói không chừng Lâm Thành Nhân sẽ trút giận lên Vân Linh. Cô gật 

đầu, quay về chỗ cũ, Lưu Họa Y trề môi tức giận. 

Lâm Thành Nhân gọi hai phần bò bít tết, một chai rượu vang, ngồi bên 

dưới bầu trời sao lấp lánh, vô cùng lãng mạn. 

Lưu Họa Y đứng ở một bên, hai mắt sáng rực, cô nướt nước bọt nhìn bàn 

thịt kia. 

Lâm Thành Nhân nhìn thấy vẻ mặt của cô, anh ta mỉm cười. 

"Vân Linh, anh có quà cho em." Lâm Thành Nhân cầm khăn lau miệng, 

nheo mắt liếc nhìn Lưu Họa Y một cái, rồi quay đầu nói với Hạ Vân Linh. 

Lưu Họa Y trợn mắt, cúi người xuống xoa xoa bắp chân. 

Lâm Thành Nhân khốn khiếp. 

Ăn một bữa cơm mà cũng lâu như vậy. Chân cô tê hết rồi. Sao không ăn 

đến chết luôn đi. 

"Có thật không?" Vân Linh vui mừng hỏi. 

Lâm Thành Nhân cười, đưa cô ta một hộp quá xinh xắn, "Em mở đi." 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận