Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

Nghe được tiếng cửa mở, Lưu Họa Y vội vã bật người ngồi dậy khỏi ghế, quay ra đã thấy Chú Hiểu đi tới trước mặt anh ấy. 

"Cậu nhà đã trở về." 

"Ừm, Chú Hiểu." Anh ta bỗng nhiên cười một cái, cố ý cong người xuống, dựa vào gần bên tai Chú Hiểu, đè thấp giọng nói rằng: "Chú Hiểu, đã lâu không gặp." 

Khuôn mặt Chú Hiểu bỗng biến sắc, hơi hé miệng nói: "Cậu... Cậu nhà... 

"Hai người các ngươi đang làm gì thế?" 

Lưu Họa Y ngồi ôm túi giữ nhiệt nhìn vẻ mặt quái dị của hai người. Chú Hiểu lấy lại tinh thần nói: "Cậu nhà đã trở về, mợ cả mau đi rửa tay thôi, rồi còn chuẩn bị ăn cơm." 

"Được." Lưu Họa Y nhảy dựng lên, ánh mắt Lâm Thành Nhân di chuyển theo bóng dáng của cô, trong mắt hiện lên sự dịu dàng trước nay chưa từng 

có. 

"Cậu nhà, cậu... " Chú Hiểu có chút ngập ngừng, nhìn về phía sau. 

"Chú Hiểu không cần lo lắng, tôi rất khỏe." Anh ta bỗng nhiên cười nói, cởi áo khoác đưa cho Chú Hiểu. 

Chú Hiểu gật đầu, vẻ lo lắng trong mắt vẫn không hề biến mất. 

"Đi chuẩn bị cơm và thức ăn đi. Tôi cũng hơi đói bụng rồi." 

Anh ta vỗ vỗ vai Chú Hiểu, ý bảo ông hãy yên tâm. 

Khi cơm nước được dọn lên xong, Lưu Họa Y lập tức ngồi vào bàn, vừa mới cầm đũa lên chuẩn bị gắp thức ăn thì đột nhiên dừng lại, nhìn Lâm Thành Nhân ở bên cạnh một chút, cô nhanh chóng để đôi đũa trong tay 

Cô vẫn chưa quên, ở nhà họ Lâm chỉ cần Lâm Thành Nhân vẫn chưa vào 

bàn, mà cô đã động đũa vào rồi khẳng định sẽ bị Lâm Thành Nhân giáo huấn 

một trận. 

"Cô đói rồi thì ăn trước đi." Anh ta quay đầu lại, nhìn cô ngoan ngoãn để đôi đũa xuống, sống lưng thẳng tắp ngồi đó, nhưng ánh mắt lại không thể 

rời khỏi mấy đĩa thức ăn trên bàn, khuôn mặt tràn đầy vẻ thèm thuồng, 

khiến anh không nhịn được bật cười. 

Lưu Họa Y bỗng nhiên ngây ngẩn cả người: "A?" Cô ăn trước ư? Từ khi 

nào mà Lâm Thành Nhân lại thấu tình đạt lý như vậy? 

Cô gật đầu, ngượng ngùng cười nói: "Vậy tôi ăn trước... 

Tại sao tôi cứ cảm thấy là lạ nhỉ? 

!! 

Chẳng biết tại sao Lâm Thành Nhân lại cười với cô. Hơn nữa còn là nụ 

cười rất dịu dàng. 

Lưu Họa Y vừa ăn vừa thỉnh thoảng liếc nhìn về phía anh ta. 

"Làm sao vậy? Trên mặt tôi có thứ gì à?" Anh ta sờ sờ mặt, ánh mắt vô 

cùng nghi hoặc hỏi. 

"Không có, không có." 

"Vậy mau ăn đi, ăn nhiều thịt một chút." Anh ta khẽ cười, gặp vào bát cô 

một miếng thịt kho Đông Pha. 

Lưu Họa Y bỗng ngây ngẩn cả người, nhìn chăm chăm miếng thịt trong bát, không dám xuống tay. 

cô? 

Bên trong miếng thịt này sẽ không có độc chứ? 

Lâm Thành Nhân điên rồi sao? Vậy mà lại chủ động gắp thức ăn cho 

Đôi đũa của Lưu Họa Y ra sức chọc vào khối thịt kia. 

"Sao không ăn? Không thích à?" Mặt anh ta khẽ mỉm cười, trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng. 

Trong chốc lát Lưu Họa Y bỗng hốt hoảng, mau xem xem kìa. Anh ta vừa cười. Từ khi vào nhà đến bây giờ anh ta đã cười tận ba lần rồi. 

rôi? 

Ngày hôm nay không biết dây thần kinh nào của anh ta gặp trục trặc 

Lưu Họa Y vội vã cắn một miếng, sau đó và một miếng cơm lớn vào miệng, úp úp mở mở nói: "Thích, rất thích." 

"Cô ăn chậm một chút." Anh ta bỗng nhiên nhắc nhở cô: "Không ai giành với cô đâu mà lo." 

Lưu Họa Y lập tức bị nghẹn một đống cơm ở cổ họng, lên cũng không lên được, xuống cũng không xuống được. 

Cô khóc không ra nước mắt, Lâm Thành Nhân à, anh đừng có dọa người như vậy được không? Tối rồi mà anh còn đột nhiên trình diễn vẻ ân cần này làm cái gì. 

Phát hiện Lưu Họa Y có chút không thích hợp, Lâm Thành Nhân lập tức đứng dậy đi rót cho cô một cốc nước, cô cầm lấy uống một ngụm lớn, Lâm Thành Nhân vỗ lưng cô nhè nhẹ nói: "Tôi đã nói rồi, đừng ăn nhanh như vậy mà." 

"Mợ cả mau uống chút canh đi." Chú Hiểu tiến lên, múc một bát canh 

đưa cho cô. 

Ông quay đầu nhìn Lâm Thành Nhân, ở nơi mà Lưu Họa Y không nhìn thấy, Chú Hiểu nhẹ nhàng lắc đầu với anh ta. 

Tiếp được ánh mắt của Chú Hiểu, anh ta nhẹ nhàng mím môi lại dường như nhớ ra cái gì đó, thu tay về, tiến đến chỗ ngồi của mình. 

"Về sau ăn chậm một chút." Anh cần nửa cái đùi gà, đưa mắt nhìn xuống dưới nhẹ giọng nói. 

Lưu Họa Y sửng sốt hơn nữa ngày mới phản ứng được là anh ta đang nói chuyện với cô, cô sững sờ gật đầu nói: "Ừm." 

Về sau? 

Anh ta không chỉ muốn quản tôi hiện tại, mà còn muốn quản tôi về sau nữa à? 

Ăn xong bữa cơm kỳ lạ này, từ trước tới nay Lưu Họa Y chưa từng có cảm giác rợn tóc gáy như vậy. 

Cô luôn cảm thấy Lâm Thành Nhân có chỗ nào đó không đúng, nhưng cô nhìn trái nhìn phải cũng không nhìn ra bất kỳ thay đổi nào. Lưu Họa Y để bát đũa xuống nói: "Tôi đi ra ngoài một chút." 

"Chờ đã." Lâm Thành Nhân bỗng nhiên gọi cô lại, cô quay đầu thấy anh cũng để bát đũa xuống nói rằng: "Tôi đi với cô." 

Đi, với, tôi. 

Lưu Họa Y lập tức ngốc luôn rồi. 

"Đi thôi." Anh đi tới bên người cô, thuận tiện kéo lấy tay cô. 

Lưu Họa Y cúi xuống nhìn tay hai người đang nắm chặt lấy nhau, bỗng nhiên cảm giác toàn thân có một dòng điện vụt qua. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận