Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Ác Ma Sủng Thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (FULL)

 

Nếu đối với Lưu Họa Y, Lâm Thành Nhân là ác quỷ... vậy thì đối với cô ta, 

anh là gì? 

Dưới ánh đèn mờ ảo, đôi mắt sáng của cô ta lấp lánh. 

Rời xa anh... Hạ Vân Linh cười khổ. 

Khi cô ta tiếp cận anh, lý do đầu tiên là vì tiền, lý do thứ hai là vì ghen tị với Lưu Họa Y. Nhưng rồi cô ta nhận ra, sau mấy ngày này, cô ta đã chìm vào sự dịu dàng của Lâm Thành Nhân, không trốn thoát được nữa. 

Làm sao có thể rời xa anh được chứ? 

Nhìn thấy ánh mắt mông lung của cô ta, Lưu Họa Y nghĩ Hạ Vân Linh đang lo lắng không thể thoát khỏi Lâm Thành Nhân. 

Lưu Họa Y ngẩng đầu, lau đi nước mắt trên mặt, nắm tay cô ta, kiên định nhìn cô ta, nói: "Vân Linh, cậu đừng lo lắng, dù thế nào tớ cũng sẽ không để anh ta tổn thương cậu." 

Đôi mắt tròn xoe của Hạ Vân Linh nhìn Lưu Họa Y đăm đăm, trong lòng có chút khó chịu. 

Nếu cô biết tôi đã làm gì với cô, có lẽ cô sẽ không đối xử với tôi như thế này ... 

"Tớ đi gặp anh ta, cậu nghỉ ngơi sớm đi." Hạ Vân Linh vội vàng nói, trong lòng hoang mang vô cùng, khi bước đi chân còn khẽ run, tựa như đang muốn chạy trốn. 

Ra khỏi phòng, cô ta dựa lưng vào cửa nhẹ nhàng thở ra. 

Cô ta xoay người mở cửa phòng Lâm Thành Nhân. 

"Thành Nhân." 

Lâm Thành Nhân ngồi bên mép giường, vẻ mặt lạnh lùng, khí lạnh mà anh toả ra khiến bất kỳ ai ở gần cũng cảm thấy rất áp lực. 

Cô ta đến gần Lâm Thành Nhân, trên tay anh là một tấm ảnh đen trắng đã cũ, tấm ảnh ngả vàng, có lẽ đã qua vài năm. 

Người phụ nữ trong bức ảnh rất xinh đẹp, đường nét khuôn mặt thanh tú động lòng người, nếu nhìn kỹ còn có thể nhận ra những điểm giống nhau giữa cô ấy và Lâm Thành Nhân. 

"Bà ấy là mẹ anh." Lâm Thành Nhân ngước mắt lên nhìn cô ta. 

"Bà ấy mất từ khi anh và Thành Công còn rất nhỏ, sau đó ba anh đổ bệnh rồi qua đời. Chỉ còn anh và Thành Công sống nương tựa vào nhau." "Sở dĩ anh ghét Lưu Họa Y đến vậy là vì mẹ cô ta là thủ phạm giết mẹ anh. Chính bà ta đã khiến hai người bọn anh mất đi tình yêu thương của mẹ và hơi ấm mà lẽ ra bọn anh nên có từ gia đình này." 

"Anh đã đi tìm tung tích của bà ta rất nhiều năm nhưng vẫn không tìm được. Sau này khi tìm được bà ta thì bà ta cũng đã chết. 

"Anh không thể cho qua chuyện này. Anh chỉ có thể trả thù Lưu Họa Y. Anh muốn con gái của bà ta phải trả giá cho lỗi lầm mà mẹ cô ta đã phạm phải." 

sợ. 

Đôi mắt của Lâm Thành Nhân tàn nhẫn vô cùng, trông cực kỳ đáng 

"Cho nên, anh ép cô ta ở bên cạnh, anh muốn từ từ tra tấn cô ta." 

Hạ Vân Linh tròn mắt nghe những lời Lâm Thành Nhân nói. 

Hóa ra mọi chuyện là như thế này. 

Nhưng cô ta không hiểu tại sao Lâm Thành Nhân lại kể với cô ta. 

Lâm Thành Nhân ngẩng đầu, trong đêm tối, đôi mắt của anh loé lên thứ 

ánh sáng xanh nguy hiểm như một con báo săn mồi. 

"Vân Linh... đừng lừa dối anh. Anh có thể cho em mọi thứ em muốn, nhưng em phải luôn thành thật với anh." 

Hạ Vân Linh sửng sốt, trong lòng khẽ run, cứng ngắc gật đầu. 

Có phải Lâm Thành Nhân đang cảnh cáo cô ta không? 

này. 

Trời âm u, làn mưa phùn lất phất. Người qua đường đều cầm ô. 

Bầu trời u ám lạnh lẽo như chính tâm trạng của Lâm Thành Nhân lúc 

Đứng trên đỉnh cao nhất của cả thành phố, nhìn xuống những chấm 

đen nhỏ không rõ ràng bên dưới, anh nhắm mắt lại. 

Có lẽ những người nhìn như nghèo khổ, suốt ngày phải bôn ba mệt mỏi 

kia mới thực sự hạnh phúc. 

Ngược lại, những người có tiền tài, danh vọng và quyền lực như anh lại 

luôn cảm thấy cô đơn. 

Đôi môi mỏng gợi cảm cong lên giễu cợt, nhưng không biết anh đang tự 

giễu chính mình hay là người khác. 

Cốc cốc cốc. 

Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của anh. 

Lâm Thành Nhân mở mắt ra, vẻ phức tạp trong mắt biến mất, trong nháy mắt anh lại lạnh lùng. 

"Mời vào." 

Anh nói, rồi quay lại bàn làm việc. 

Thiên Cơ bước vào, trên tay là hai xấp tài liệu. 

Anh ta đặt một xấp lên bàn. 

"Cậu chủ, đây là tổng tài sản của nhà họ Phương những năm gần đây, bao gồm bất động sản, cổ phần, bất động sản để lại từ nhiều nơi và một số tiền chuyển ra nước ngoài." 

môi. 

Lâm Thành Nhân vươn tay cầm lấy tài liệu, lật từng trang, anh nhếch 

"Không ngờ tài sản của nhà họ Phương cũng lớn quá nhỉ, bình thường tôi thật sự không nhìn ra." 

Thiên Cơ cong mắt, sự giễu cợt hiện rõ trên khuôn mặt anh ta. 

"Nhà họ Phương bí mật mua cổ phiếu của một số công ty, sau đó bán một phần với giá cao, phần còn lại thì nắm giữ dưới cái tên khác. Nếu không kiểm tra kỹ, chắc chắn sẽ không thể tìm ra." 

"Nhưng dường như nhà họ Phương đã nhận ra hành động của chúng ta nên đã chuyển một số tài sản ra nước ngoài trước. Chúng ta không thể làm gì phần tài sản bị chuyển ra nước ngoài." Thiên Cơ khẽ cau mày. 

Lâm Thành Nhân ngước lên nhìn anh ta, lật nhanh xấp tài liệu, rồi dừng lại ở một trang. 

Đẩy tài liệu qua một bên, ngón tay mảnh khảnh của anh gõ nhẹ lên mặt bàn, chuyển động có nhịp điệu. 

Thiên Cơ cúi đầu nhìn anh khó hiểu. 

"Trong này có nói cậu chủ nhà họ Phương nghiện cờ bạc phải không? 

Một người thích đánh bạc sao có thể thiếu tiền? Chúng ta bắt đầu từ đây, cắt 

đứt con đường liên hệ giữa anh ta và nhà họ Phương. Cho tên này dùng thuốc mạnh, để nó giao tài sản ở nước ngoài cho chúng ta. 

Thiên Cơ lập tức hiểu ra, rồi bật cười. 

Đúng vậy, một người nghiện cờ bạc mà trong nhà không có tiền phì sẽ làm thế nào? 

Còn không tìm mọi cách kiếm ra tiền để đánh bạc sao? 

"Thiên Cơ biết phải làm thế nào." Anh ta mỉm cười. 

Chỉ trách lúc trước nhà họ Phương ra tay nhầm người rồi. Nếu là người khác, e rằng muốn cảm ơn còn không kịp, nhưng lại gặp phải cậu chủ. Không 

bị cậu chủ chơi đùa đến chết đã là may lắm rồi. Bây giờ bọn họ chỉ có thể cầu nguyện mà thôi. 

Anh ta lắc đầu tiếc nuối. 

"Đúng rồi cậu chủ, vẫn còn một chuyện." 

"Lần trước cậu chủ nói muốn công ty mở rộng ngành trang sức, chuyện này đã được Hội đồng quản trị thông qua. Tiếp theo chúng ta phải làm gì?" 

"Liên hệ với một xưởng thiết kế nổi tiếng trong nước, chúng ta cần những phong cách mới mẻ độc đáo, như vậy mới có thể dễ dàng gia nhập thị trường trang sức. 

"Tôi cũng biết cậu chủ sẽ nghĩ như vậy." Thiên Cơ bĩu môi, đưa cho anh một tài liệu khác. 

Qua nhiều năm đi theo Lâm Thành Nhân, anh ta đã có thể đoán được ít nhiều chiến lược của cậu chủ. Đó là lý do tại sao anh ta vẫn luôn theo bên cạnh anh. 

"Cậu đó." Lâm Thành Nhân lắc đầu cười bất lực. 

"Công ty An Đạt?" Anh liếc nhìn, ánh mắt hứng thú. 

"Cái tên khá thú vị." 

"Công ty An Đạt là xưởng thiết kế trang sức nổi lên nhanh nhất trong 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận