“Rõ ràng là do anh đột nhiên dừng lại, còn trách em.” Lam Sơ Niệm có chút bất bình phản bác lại.
Lam Thiên Hạo bị dáng vẻ đáng yêu của cô khiêu khích, vươn tay nhéo nhéo má của cô: “Lần sau đi đứng nhớ nhìn đường vào đấy.”
“Đúng vậy! Em đúng là nên nhìn đường cần thận một chút! Em đáng yêu như vậy, lỡ như em đâm vào lòng của những người đàn ông khác, họ sẽ không trả em lại cho anh đâu.” Lam Sơ Niệm cười ha ha đắc ý nói.
Sắc mặt Lam Thiên Hạo hơi trầm xuống, rất không vừa lòng nói: “Em còn muốn đâm vào lòng của những người đàn ông khác?”
Lam Sơ Niệm lập tức nhận ra anh có chút tức giận, cô chớp chớp mắt, vô tội nói: “Em chỉ đùa thôi mà!”
Lam Thiên Hạo nhận ra sắc mặt của mình có chút đáng sợ, nhanh chóng bước qua cô đi lấy điện thoại di động. Lam Sơ Niệm ở phía sau chu mỏ phồng má, thật không biết anh cả của mình đang tức giận cái gì!
Cô đã nói gì sai à2 Lam Thiên Hạo cầm điện thoại ra, nói với cô: “Đi thôi!”
Trước cửa sổ kính sát đất của một căn biệt thự giàu có ở phía đông thành phố, một người đàn ông đang chỉnh lại đồng hồ đeo tay. Trên cổ tay của anh, ngoài chiếc đồng hồ nổi bật còn có một chuỗi hạt đàn hương, khiến khí chất của anh ta trở nên cao quý lạ thường.
Trong suy nghĩ của Kiều Mộ Trạch, ngoài lịch trình các cuộc họp của anh hôm nay, còn có buổi biểu diễn tối nay.
Anh đã đồng ý cùng Lam Thiên Hạo đi xem, anh không thể lỡ hẹn.
Thân ảnh cao gầy bước vào trong ga ra. Trong ga ra có năm chỗ đỗ xe, để năm chiếc xe khác nhau, mỗi chiếc đều rất có giá trị, ba chiế ccòn là phiên bản giới hạn.
Lúc này, người đàn ông chọn một chiếc Coupe màu đen khá khiêm tốn để lên đường.
Ở khu vực xung quanh của buổi biểu diễn đã có rất nhiều người hâm mộ đang tích cực hoạt động. Hơn nữa, ngay cả các cơ sở kinh doanh xung quanh đang rất sôi động, tất cả đều chờ đợi buổi diễn bắt đầu lúc 3 giờ chiều.
Mà vào lúc này, phía sau sân khấu của Cung Văn Hoá có một phòng nghỉ ngơi, hai người Trang Noãn Noãn và Diệp Mạn Ni đang ngồi ở đây nghỉ ngơi.
Khi Trang Noãn Noãn đi ra ngoài thì Lâm Thiến bước vào, cô ta không nhịn được ngồi ở bên cạnh Diệp Mạn Ni, nhéếch miệng cười: “Mình vừa mới đi xem rồi, bọn họ không kiểm tra quần áo.”
Diệp Mạn Ni nghĩ ngay đến việc “tốt” mình đã làm, nói như vậy kế hoạch của cô ta sẽ được tiền hành thuận lợi.
“Vậy thì tốt.” Diệp Mạn Ni nhéch miệng cười nham hiểm.
Trong lòng Lâm Thiến tuyệt đối tự tin về màn trình diễn tối nay, hơn nữa cô ta biết có Lam Sơ Niệm ở đây thì Lam Thiên Hạo nhất định sẽ đến.
Vì vậy, tối nay cô ta phải phô ra dáng vẻ gợi cảm và quyến rũ nhất, như vậy mới có thể khiến người đàn ông này nhớ đến cô ta.
Trang Noãn Noãn bước ra khỏi nhà vệ sinh thì nhìn thấy Lam Sơ Niệm đã vội vã bước vào, cô gọi: “Sơ Niệm, cậu đến rồi.”
“Mình không đến muộn đấy chứ?” Lam Sơ Niệm lo lắng hỏi.
“Không, chúng mình cũng chỉ đang nghỉ ngơi thôi.”
“May quá, may quá! Hôm nay mình bị anh cả lừa, anh ấy tắt đồng hồ báo thức của mình khiến mình ngủ quên mắt.”
Khi hai người cùng nhau bước vào phòng nghỉ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền lập tức dừng nói chuyện.
– Một lúc sau Chu Đào đến và lại bắt đầu động viên họ, Chu Đào có thể trở thành một ông chủ xuất sắc chắc chắn là nhờ tài ăn nói của anh góp phần lớn nhát.
Vì vậy, lời nói của anh khiến bốn người đều cảm nhận được sự nhiệt huyết mãnh liệt. Buổi biểu diễn tối nay, nhất định phải thành công!
Hôm nay chỉ là một ngày bình thường, nhưng đối với người hâm mộ thì ngày hôm nay lại không hề bình thường chút nào.
Mọi người đến từ khắp nơi trên đất nước chỉ để được nhìn thấy các thần tượng ở khoảng cách gần, được tiếp xúc với bọn họ.
Ít nhất, có thể nhìn thấy con người thực sự của các cô, cũng để khiến bọn họ hạnh phúc.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!