Kiều Mộ Trạch có lẽ là một người đàn ông tốt, bởi vì hành động khoác áo tối nay của anh ấy thực sự rất ấm áp!
Noãn Noãn chắc là rất cảm động đi! Nói không chừng bọn họ sẽ đến với nhau ấy chú!
Lam Sơ Niệm đang thích thú xem thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ, cô vội vàng giấu điện thoại, kéo chăn bông lên, che đi phần thân trên đang mặc áo ngủ: “Anh vào đi.”
Lam Thiên Hạo đang cầm trên tay một cốc nước và hai viên thuốc, ngồi xuống giường cô nói: “Uống hai viên thuốc để bảo vệ cổ họng của em.”
Tim Lam Sơ Niệm trong phút chốc tràn đầy ấm áp. Cô mỉm cười nhận lấy, nuốt xuống, giương mắt nói: “Anh cả, anh chu đáo quá đi, em cũng quên mắt.”
“Đó là bởi vì em quá cầu thả, không biết chăm sóc cho bản thân mình gì cả.” Lam Thiên Hạo đưa tay ra, chỉ vào trán cô trách móc. Nghĩ đến vẻ vừa đáng yêu lại vừa quyến rũ của cô trên sân khấu tối nay, anh vẫn phải thừa nhận rằng cô gái này được rất nhiều người yêu thích.
Lam Sơ Niệm cười khì nói: “Có anh ở đây, em có cầu thả chút cũng không sao mài”
Ánh mắt Lam Thiên Hạo lập tức hơi trầm xuống, giọng nói có chút thấp khàn: “Em chắc chắn cả đời em đều sẽ ở bên cạnh anh sao?”
Lam Sơ Niệm giật mình, trên mặt nóng bừng không giải thích được, cười hi hi nói: “Vậy sau này em tìm bạn trai, nhất định sẽ tìm người giống anh!”
Vẻ mặt của Lam Thiên Hạo lúc này lập tức trở nên khó coi, anh hừ nhẹ: “Tại sao lại phải tìm một người giống anh?”
“Vì giống như anh, có thể chăm sóc cho eml”
“Trên đời này sẽ không có ai đối xử tốt với em hơn anh. “Lam Thiên Hạo rất tự tin nói.
Lam Sơ Niệm nghe xong, suýt chút nữa đã nhỡ miệng thốt lên một câu, nhưng may mắn là cô đã vội vàng nuốt xuống.
Cô muốn nói rằng, nếu anh cả có thể chăm sóc cô cả đời thì tốt rồi.
Cô biết, nếu cô thật sự thốt ra câu này, sẽ để lại hậu quả rất nghiêm trọng! Đơn giản mà nói là sẽ bị anh mắng chết.
“Anh, em buồn ngủ, em muốn đi ngủ! Ngày mai gặp lại.” Lam Sơ Niệm nói với anh.
ì “Em ngủ sớm đi, không được xem điện thoại đâu đây.” Lam Thiên Hạo dặn dò một câu rồi mới cầm cốc đi ra ngoài.
Lam Sơ Niệm cuộn mình nằm trong chăn bông, nghe thấy tiếng đóng cửa, đầu óc cô vẫn còn ong ong. Vừa rồi dây thần kinh nào của cô bị chập vậy! Cô vậy mà lại có suy nghĩ như vậy.
Thật là không thể tha thứ mà!
Sáng sớm.
Trang Noãn Noãn mở mắt ra, ngoài cửa số trời đã sáng trưng rồi. Cô vừa nhìn giờ thì thấy đã 9 rưỡi rồi. Hôm nay được nghỉ nên cô đã hủy đồng hồ báo thức, không ngờ đến lại ngủ đến tận giò này.
Cô biếng nhác vươn vai một cái. Đây chắc hẳn là ngày nhàn rỗi nhất trong thời gian này của cô. Kể từ ngày bắt đầu tổ chức buổi biểu diễn đến giờ, tim cô vẫn luôn ở trạng thái thắt chặt, bây giờ đã thả lỏng ra.
Hơn nữa mặc dù trong buổi biểu diễn có xảy ra một chút sự cố nhỏ, nhưng kết quả lại rất thành công.
Trang Noãn Noãn ngắng đầu lên, đột nhiên cô nhìn thấy chiếc vest nam tối hôm qua cô treo trên mắc áo. Tim cô lập tức thắt lại, cô quên mắt rằng, cô còn phải đem trả lại chiếc áo vest nam này.
Khi cô ra khỏi phòng, bà ngoại đã để lại bữa sáng cho cô, bà đã ra ngoài để tập thể dục buổi sáng rồi.
Trang Noãn Noãn một bên vừa ăn sáng một bên vừa nhìn điện thoại. Cô mở ra tin tức tối hôm qua, đã có hơn 500..
bình luận rồi. Cô suýt chút thì mắc nghẹn, cô không hiểu sao chuyện này lại lên men nhanh như vậy.
Cô thực sự hy vọng rằng người hâm mộ sẽ ngừng vướng vít thảo luận chuyện này, đừng để nó tiếp tục lên men nữa Lúc này, điện thoại di động của cô vang lên, cô liếc nhìn thấy là Chu Đào gọi đến, vẻ mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc bắt máy: “Alo, Chu tổng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!