“Chúc mừng nhé, có khi một thời gian nữa, mình lại phải gọi cậu là Kiều phu nhân mắt! Nhưng thành thật mà nói, Kiều Mộ Trạch có thực sự phải tự tay nấu ăn cho cậu không?”
“Ừ, là anh ấy nấu.” Trang Noãn Noãn nói thật, điều này cũng đúng.
“Cậu thật hạnh phúc, sau này mình sẽ tìm một người đàn ông nguyện nấu ăn cho mình lấy làm chồng.”
“Cậu sẽ tìm thấy thôi.” Trang Noãn Noãn chúc phúc.
“Mượn lời may mắn của cậu, à mà chiếc túi tối qua cậu tặng cho mình rất đẹp, chắc đắt lắm phải không!”
“Không đắt lắm, hơn ba vạn tệ.” Trang Noãn Noãn bật cười, quan hệ giữa cô và Lam Sơ Niệm thật sự không thể đo đếm được bằng tiền.
Bộ váy dạ hội lần trước, cô mặc cũng thấy rất đẹp.
“Chu tổng nói có quay quảng cáo, mấy ngày nữa gặp lại!”
“Ừm!”
“Vậy thì cậu mau đi ăn bữa trưa tình yêu của Kiều tổng đi! Bây giờ chắc anh ấy đang chuẩn bị bữa trưa cho cậu rồi.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Trang Noãn Noãn đột nhiên đỏ bừng: “Được, mình cúp máy trước nhé.” Sau khi cúp điện thoại, Trang Noãn Noãn thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mặt mình nóng bừng lên.
Cô xem đồng hồ, đã gần mười hai giờ, cô đẩy cửa bước ra, vừa bước xuống cầu thang đã nghe thấy tiếng rửa rau từ vọng ra từ phòng bếp, cô sững sờ, anh thật sự đang nấu bữa trưa!
Cô bỗng thấy tội lỗi quá! Nếu cô ở nhà anh lâu như vậy, cô chẳng phải giống như người ăn nhờ ở đậu sao?
Không, cô phải học nấu ăn, không thể để anh vắt vả vậy.
Đúng lúc này, trong một nhà hàng cao cấp, Diệp Mạn Ni mặc một chiếc váy rất sexy đẩy cửa bước vào một phòng, nơi Lâm Thiến đã đợi cô.
Ngay khi hai người gặp nhau, Diệp Mạn Ni đã phát điên.
“Cậu đã xem ảnh của Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch chưa? Chắc không phải là thật, chắc chắn là giả, nói không chừng là ảnh ghép.”
Lâm Thiến cũng xem được, hiện tại mặc dù cô ta cũng rất ghen tị với Trang Noãn Noãn, nhưng nó vẫn chưa tới mức phát điên và suy sụp, cô ta chỉ nghĩ là Trang Noãn Noãn có thể có được tình yêu của Kiều Mộ Trạch, vậy khi nào cô ta mới có thể được tình cảm Lam Thiên Hạo đây?
Không phải là cùng xuất thân, cùng gia cảnh sao? Xét về ngoại hình, cô ta cũng không kém gì Trang Noãn Noãn.
“Được rồi, Mạn Ni, đừng tức giận, trên đời này đâu phải chỉ có mình Kiều Mộ Trạch! Vẫn có rất nhiều người đàn ông khác để lựa chọn.” Lâm Thiến an ủi.
“Cậu không biết mình thích Kiều Mộ Trạch đến nhường nào đâu. Mình yêu anh ấy và có thể từ bỏ mọi thứ. Anh ấy là người đàn ông lý tưởng trong lòng mình. Cho dù anh ấy có ở bên người phụ nữ khác, mình cũng không ghen tuông đến vậy, nhưng tại sao lại là kẻ không bằng chúng ta là Trang Noãn Noãn, cậu nói mình làm sao mà chịu được?” Diệp Mạn Ni nghĩ tới những bức ảnh trên mạng tức giận đập bàn.
Kiều Mộ Trạch dịu dàng nhìn Trang Noãn Noãn, ánh mắt cưng chiều, làm bữa sáng cho cô, để cô sống trong biệt thự riêng của anh, nghĩ đến đây cô ta phát điên mắt.
“Hày! Khi nào mình có thể được Lam Thiên Hạo đối xử như vậy là tết rồi.” Lâm Thiến chống cằm với vẻ mặt khao khát. Diệp Mạn Ni liếc nhìn cô và nói với vẻ thông cảm: “A Thiến, không phải là mình muốn đả kích cậu, nhưng mình thấy là ánh mắt của Lam Thiên Hạo hoàn toàn không chú ý tới cậu, ánh mắt của anh ta luôn hướng về Sơ Niệm, ánh mắt ấy sao tôi thấy giống như dành cho bạn gái vậy.”
Ngay khi Lâm Thiến nghe thấy điều này, vẻ mặt của cô ta thay đổi ngay lập tức, cô ta vặn lại: “Mạn Ni, cậu đang nói cái gì vậy? Sơ Niệm là em gái của anh ấy, sao anh ấy có thể thích em gái của mình.”
“Cậu đừng vội nói, tối hôm qua mình nhìn thấy ba mẹ anh ta, mình nhận ra Sơ Niệm không giống người nhà, chẳng lẽ Sơ Niệm là do nhà họ nhặt về nuôi sao?” Diệp Mạn Ni thuận miệng nói.
Lâm Thiến im lặng vài giây: “Cậu nói cái gì? Cậu nghỉ ngờ Lam Sơ Niệm là do nhà họ nhận nuôi sao?”
“Rất có thể! Nếu không, tại sao cậu ta không giống ông bà Lam? Và cậu ta cũng không giống Lam Thiên Hạo chút nào!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!