“Ừm! Em nhớ mặc nhiều áo quần một chút, ngoài trời lạnh lắm.” Hình Nhất Phàm nhắc nhở cô.
“Em biết rồi.” Bạch Hạ cười nói. Cô bước đến tủ quần áo, nhìn thấy chiếc áo khoác màu xanh quân đội đã được ủi sẵn, cô vươn tay cầm lấy rồi khoác lên người, quấn lấy cơ: thể nhỏ nhắn của mình, ấm áp vô cùng.
Mười phút sau, xe của Hình Nhất Phàm từ cách đó không xa lái đến, Hình Nhất Phàm dừng xe ở bên đường, đợi Bạch Hạ mở cửa ngòi vào, anh liền lái xe đến bãi đậu xe dưới tầng hầm của siêu thị.
Sau khi xuống xe, Hình Nhất Phàm thấy cô chọn chiếc áo khoác này, mỉm cười nói: “Lần sau anh sẽ mặc nó chung với em.”
Bạch Hạ dựa vào anh: “Ừm! Dạ được!”
Đúng lúc này, một chàng trai trẻ tuổi cầm theo túi thức ăn đi ra, anh ta đang nhìn hoá đơn, vừa ngắng đầu liền nhìn thấy Bạch Hạ đang đi vào, lập tức kích động kêu lên: “Bạch Hạ.”
Bạch Hạ ngước lên nhìn sang thì nhìn thấy cậu bạn học chung cấp ba Tạ Kim Hào, cô mỉm cười chào hỏi: “Đã lâu không gặp.”
“Trời ạ! Cậu về nước rồi à? Mình vẫn luôn tưởng rằng cậu đang ở nước ngoài.” Tạ Kim Hào kích động nhìn cô, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng.
“Mình về nước một khoảng thời gian rồi.” Bạch Hạ cười đáp lại.
Tạ Kim Hào lúc trước đã có ý với Bạch Hạ, giò phút này nhìn thấy cô, tâm trạng giống như nhìn thấy mối tình đầu của mình vậy, nhát thời không dời mắt được.
Nhưng vào lúc này, trên vai của Bạch Hạ xuất hiện một cánh tay bá đạo quàng qua, Bạch Hạ bị một lực kéo về phía Hình Nhất Phàm.
“Em yêu, bạn của em à?” Khuôn mặt điển trai của Hình Nhất Phàm thân mật dính xát lại gần cô.
Lúc này Tạ Kim Hào mới để ý thấy người đàn ông bên cạnh Bạch Hạ. Vừa nhìn thấy anh, trái tim anh ta lập tức thành thật trở lại. Bạn trai của Bạch Hạ hoá ra lại là một cao phú soái.
“Đúng vậy, đây là bạn học cấp ba của em.” Bạch Hạ cười giải thích, sau đó vẫy tay với Tạ Kim Hào: “Tạm biệt nha, chúng mình đi mua đồ ăn đã.”
Tạ Kim Hào không khỏi quay đầu lại mấy lần, nhưng chỉ thấy bóng dáng của Bạch Hạ đang được bạn trai thân mật ôm vào lòng.
“Xem ra không chỉ có mình anh trêu ong ghẹo bướm ha?
Nói, thời cấp ba em có bao nhiêu người theo đuổi hả?”
Hình Nhất Phàm nghiên răng nghiền lợi gần giọng hỏi bên tai Bạch Hạ.
Bạch Hạ không cảm thấy chột dạ chút nào, bởi vì cô hoàn toàn trong sạch mà!
“Em không biết! Dù sao lúc cấp ba em cũng chỉ lo học, ai mà biết có bao nhiêu người thích em chứ?” Bạch Hạ thẳng thắn nói.
Bị anh chất vấn cũng không có chút áp lực nào!
Hình Nhất Phàm có chút cạn lời, tại sao lúc anh bị chất vẫn, bầu không khí không phải như thế này nhỉ?
“Thật sao? Từ đó đến giờ em chưa thích người đàn ông nào sao?” Hình Nhất Phàm chỉ nghĩ đến việc cô đã từng thích một người đàn ông khác, tâm trạng anh vô cùng khó chịu.
“Em ít nhất cũng có mười mấy mối tình rồi đấy!” Bạch Hạ cười đáp.
Khuôn mặt đẹp trai của một người đàn ông nào đó lập tức tối hẳn xuống, nhìn chằm chằm cô: “Em nói gì co?”
Bạch Hạ phì một tiếng bật cười: “Ngày nào em cũng vẽ truyện tranh và viết cốt truyện. Em đã yêu đương với máy nam nhân vật chính trong truyện không biết bao nhiêu lần rồi. Một ngày còn phải yêu đương với mấy người nam chính ấy chứ! Mệt lắm áy.”
Hình Nhất Phàm bị chọc tức đến bật cười thành tiếng, anh ôm lấy cô: “Sau này, nam chính trong truyện tranh của em chỉ có thể là anh. Em dám thử vẽ những người đàn ông khác thử xem.”
Lúc này Bạch Hạ mới cảm thây chột dạ, bởi vì nam chính của bộ truyện tranh hiện tại của cô chính là anh!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!