Ánh mắt Bùi Nguyệt Hoàng nặng nề nhìn cô ta: “Bình thường tối đối xử với cô cũng không tệ. Cô lại vì một chiếc túi mà bán đứng tôi? Tôi thật sự quá xem thường cô rồi.”
“Bùi tổng, cầu xin chị tha thứ cho em, chỉ cần chị tha thứ, muốn em làm gì cũng được.”
Bủi Nguyệt Hoàng thấy cô ta thừa nhận, cô nghiêm mặt nói: “Cô về trước đi, không được lộ ra chữ nào với Triệu Đống, nếu tôi biết được đời này của cô đều ở trong tù đi!”
Tiểu Lý sợ hãi run rãy đứng lên, Bùi Nguyệt Hoàng liếc cô ta một cái: “Chuẩn bị sẵn sàng tôi có thể tìm cô bất cứ lúc nao.
Tiểu Lý thực sự biết mình sai, không nên bởi vì lòng tham mà làm ra loại chuyện này.
Tiểu Lý vừa đi, Bùi Nguyệt Hoàng liền buồn bực nói: “Đây là người em bồi dưỡng ra sao? Lại thoải mái phản bội em như vậy?”
“Đừng tức giận, không đáng!” Lam Thiên Thần không muốn cô vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận.
Bùi Nguyệt Hoàng thở dài một hơi rồi mỉm cười: “Em thực sự tức giận, đang êm đẹp anh lại bị oan uổn như vậy, hiện tại bình luận trên mạng căn bản đều không thể nhìn, anh cũng đừng xem.”
“Thanh giả tự thanh, cây ngay không sợ chết đứng, không ảnh hưởng được đến anh.” Lam Thiên Thần đương nhiên sẽ không đặt nặng chuyện này.
Người khác nói anh thế nào anh không quản được, chỉ cần người anh yêu nhất tin tưởng anh là được.
Mà chuyện này sớm hay muộn anh cũng sẽ tự mình rửa sạch.
Hình Nhất Phàm liên tục gọi mấy cuộc điện thoại, muốn tìm được Vương Lượng và Dương Điềm Điềm cũng còn cần một ít thời gian.
Mà Lam Thiên Hạo cũng bắt đầu cho người tìm kiếm tung tích của hai kẻ kia. Hiện tại, một là tìm người, tiếp đó là khởi kiện, chỉ cần tìm được bọn họ, hết thảy chân tướng đều sẽ rõ ràng.
Lúc này Vương Lượng trốn ở một thị trấn nhỏ, gã đến nơi này du lịch gặp được một người bạn, cũng thuận tiện tránh sóng gió, anh ta không nghĩ đến ảnh hưởng của Lam Thiên Thần lại lớn như vậy. Tình hình hiện tại không thể khống ché, Lam Thiên Thần bị bôi xấu ở khắp nơi.
Vương Lượng vẫn sợ hãi, gia thế của Lam Thiên Thần lớn như vậy, khẳng định sẽ không để yên chuyện này.
Dương Điềm Điềm trở lại phòng trọ thu dọn đồ đạt, cầm theo 200 vạn của Triệu Đống ra nước ngoài một chuyến.
Hiện tại cô ta ở trên mạng hot như vậy, còn câu được một phú nhị đại khiến cô ta thật đắc ý.
Hiện tại cô ta nhận được không ít cuộc điện thoại, đều là chị em của cô ta hâm mộ lẫn đồ kị.
Dược Điềm Điềm cũng hưởng thụ loại cảm giác này, đương nhiên trong mắt người khác cô ta từng có quan hệ với Lam Thiên Thần, giá trị nhan sắc của anh cao như vậy, đều khiến chị em của cô ta ghen ty cả đời.
Dương Điềm Điềm vẫn có chút tiếc nuối, cô ta vậy mà chưa từng giao tiếp được với Lam Thiên Thần. Cô ta muốn Lam Thiên Thần vì chuyện này mà nhớ đến cô ta!
Dương Điềm Điềm mang vali ra cửa, đi về hướng sân bay.
Lúc ở cổng soát vé, nhân viên soát vé nhìn vé cô ta một chút, lại đối chiếu mặt cô ta, liền gọi một cuộc điện thoại.
Hai nhân viên công tác bên cạnh liền đi tới. Dương Điềm Điềm không khỏi hoảng sợ, nhanh chóng hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Mặt nhân viên soát vé không chút biểu cảm: “Tiểu thư, cô bị cấm xuất cảnh.”
“Cái gì? Tại sao? Tôi không có phạm pháp, vì sao tôi không thể xuất cảnh.” Dương Điềm Điềm vội vàng hỏi.
“Dương tiểu thư, theo chúng tôi một chuyến.”
Dương Điềm Điềm sợ xanh mặt, cô ta là lần đầu gặp chuyện như vậy, cô ta nhìn hai nhân viên n Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì sao tôi không thể xuất cảnh.”
Nhân viên không trả lời cô ta, bọn họ cũng chỉ được thông báo tìm người. Dương Điềm Điềm bị đưa đến một căn phòng chờ, tạm thời bị bắt giữ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!