Đứng ở một đất nước hoàn toàn xa lạ và không một ai biết đến, một minh tinh như Tô Hi hoàn toàn có thể trút bỏ mọi gánh nặng của thần tượng, cô có thể ăn uống thoải mái, có thể tự do vui chơi và cũng có thể thoải mái dạo phố. Đây chính là những việc mà cô không thể tận hưởng khi ở trong nước.
Vì vậy, cô đã chọn tuần trăng mật ở đây, ban ngày để người đàn ông này cùng cô đi vui chơi giải trí, lang thang khắp mọi ngõ ngách. Ban đêm thì đến khách sạn sang trọng nhất, hóng gió mát rượi, ôm người đàn ông của cô thoải mái ngồi trên ghế sô pha ngoài ban công, nhâm nhỉ rượu vang đỏ và ngắm cảnh đêm.
Từ khi Tô Hi bước vào lĩnh vực giải trí, cô MoMo: Nạp tiề… @P NEduuofeuld6 MUA VÉ SỐ MỌI LÚC MỌ… không được tự do tự tại đi dạo. Trước kia ra nước ngoài không phải để quay quảng cáo thì cũng là quay phim, hơn nữa lịch trình dày đặc khiến cô không thể đi dạo phó, truyền thông thì theo dõi khắp nơi.
Chỉ có buổi chiều nhàn nhã như bây giờ, cô mới có thể tìm những món ngọt mà cô thích, đi cùng người đàn ông cô yêu, cảm giác này mới là tuyệt nhất.
Cô nghĩ rằng người nào đó sẽ có ý kiến nhưng trong suốt cuộc hành trình, sự kiên nhẫn và nhu tình của anh không ngừng bao bọc lấy cô, cô làm cái gì thì anh cũng sẽ đi cùng mà không một lời oán giận.
Thậm chí khi Tô Hi bắt anh ăn đồ ngọt mà cô thích, thì mỗi lần như vậy anh vẫn không từ chối mà ăn, trong khi anh rõ ràng không thích đồ ngọt.
Còn có điều gì có thể khiến cô cảm thấy mãn nguyện hơn?
Hơn nữa, cô có thể mua, mua, mua tùy ý bởi cô có một cậy ATM là chồng cô. Đó cũng là một thú vui nhưng Tô Hi vẫn rất tiết chế, chỉ chọn những thứ mình thích.
Người đàn ông của cô bảo không cần cân nhắc đến vấn đề giá cả.
Cảm giác được chiều chuộng trong lòng bàn tay này thật khó diễn tả thành lời.
Tóm lại, đó chính là hạnh phúc cùng ngọt ngào.
Tuy nhiên, buổi tối Tô Hi có chút sợ hãi dù người đàn ông này cùng đi với cô khắp phố lớn ngõ nhỏ nhưng vì sao chỉ có mỗi cô mệt mỏi đến mức không muốn di chuyên mà anh vẫn tràn đầy năng lượng?
Nên cô rất sợ hãi người đàn ông này vào ban đêm, bởi vì anh rất đáng sợ.
Buổi sáng phải đỡ eo muốn có thể đứng dậy, chuyện này tại sao lại như vậy!
Sau một ngày dạo phó, Tô Hi trở về khách sạn với chiến lợi phẩm của mình, tất nhiên người cầm đồ là người đàn ông bên cạnh.
Vừa vào phòng, Tô Hi đã mệt mỏi đến mức ngồi xuống sô pha, đấm bóp hai chân, sau đó vui vẻ nói: “Khẳng định là em sẽ gầy đi.”
“Em cũng không có béo.”
Ôn Lệ Thâm đi tới bên bình nước, rót cho cô một ly nước.
Tô Hi uống một hớp nước, sau đó rất kiên định nói: “Em thực sự sẽ gầy, hôm nay em vận động quá nhiều.”
Người đàn ông cầm lấy cốc mà cô uống xong, khit mũi cười: “Nhưng em cũng ăn không ít đồ ngọt, có khả năng sẽ gầy sao? Anh cảm thấy rất khó.”
Tô Hi mặt lại chua xót, đây là sự thật! Cô không nhớ rõ mình đã nếm bao nhiêu loại đồ ngọt, nhưng mỗi loại đều khiến cô thích đến mức dậm chân không ngừng.
Ôn Lệ Thâm ngồi xổm người xuống, lấy tay xoa bóp bắp chân cô, giúp cô giảm bớt mệt mỏi.
Tô Hi nằm ngửa xuống, thoải mái thở ra một hơi: “Giá như em có thể giảm được hai cân thì tốt.”
“Nếu em béo mười cân thì anh cũng không có ý kiến.”
Người đàn ông nào đó rầu rĩ nói.
Tô Hi lập tức nghĩ đến thời điểm hai người ở trung tâm thương mại, anh nói muốn lấy thứ gì đó trước khi thanh toán. Nhưng khi cô muốn xem thì anh đã nhờ người phục vụ quét mã xong cho vào trong túi, bây giờ cô mới nhớ tới chuyện này nên cô tò mò hỏi.
“Hôm nay anh bí mật lấy thứ gì ở trung tâm thương mại vậy?”
Tô Hi chống tay nhìn khuôn mặt tuần tú của anh, cảm thấy vô cùng thích thú.
“Đồ vật muốn dùng vào ban đêm.”
Ôn Lệ Thâm không có giấu diễm cô.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!