Chương 1179
Giản Ngọc không ngăn cô lại mà chỉ lẳng lặng đứng nhìn, cô cần phát tiết cảm xúc.
Điều khiến Giản Ngọc không ngờ tới là khi Tô Kiêm Mặc qua đời, Tô Lam cũng không hề điên cuồng như thế này.
Tô Lam lấy hết sách trên giá xuống rồi vứt lên mặt đất hệt như phát điên, chỉ cần cô nhìn thấy thứ gì thì đều không may mắn thoát khỏi!
“Anh cho rằng anh cao thượng lắm à? Để hết tiền bạc lại cho em thì em sẽ vui vẻ à? Em nói cho anh biết, anh tính sai rồi!”
“Quan Triều Viễn, em hận anh! Anh là tên lừa đảo khốn khiếp, đời này em sẽ không tha thứ cho anh!”
“…”
Tô Lam vừa mắng vừa phá hủy căn phòng này, cuối cùng đến khi cô mệt rã rời mới dừng lại.
Hiện giờ phòng đọc sách đã thành một mớ hỗn độn.
Tô Lam đứng cạnh chiếc ghế kia khóc lóc nức nở.
“Em sẽ không tha thứ cho anh, trừ phi anh có thể trở về…” Cô vẫn cứ lẩm bẩm.
Điện thoại của Giản Ngọc đổ chuông, anh ta buộc phải đi ra ngoài nghe máy.
Điện thoại từ công ty gọi tới, có rất nhiều việc cần anh ta xử lý.
Giản Ngọc đành đi xuống dưới nhà: “Dì trông chừng cô ấy, đừng để cô ấy rời khỏi tầm mắt, tôi đi một lát rồi về.”
Sau khi dặn dò dì Phương và Lê Hoa, Giản Ngọc đi khỏi khu Rainbow.
Dì Phương và Lê Hoa cùng lên tầng, thấy phòng đọc sách vô cùng bừa bộn bèn chuẩn bị vào dọn dẹp.
“Mợ chủ, mợ đừng vậy mà. Cậu chủ chỉ là mất tích thôi, chưa biết chừng còn có thể tìm được cậu chủ.” Lê Hoa trấn an.
“Đúng đấy, mợ chủ, đừng đau buồn quá, cậu chủ sẽ ở hiền gặp lành thôi.”
“Đi ra ngoài.” Tô Lam chậm rãi nói với cặp mắt vô hồn.
“Mợ chủ!”
“Tôi bảo mấy người đi ra ngoài!” Ngay sau đó Tô Lam gắt lên.
Dì Phương vội kéo Lê Hoa ra ngoài.
“Cứ để mợ chủ yên lặng một mình đi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!