Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam (FULL)

Chương 2285

“Hiểu lầm?” Quan Triều Viễn cười lạnh.

“Xem ra dạo này tôi quá cưng chiều em, nên em sắp quên mất bản chất con người tôi như thế nào rồi phải không?”

Khi Quan Triều Viễn sắp áp sát người cô thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó giọng của Nhan Tuấn Khải vang lên: “Tô Lam”

Giọng nói quen thuộc của anh khiến Tô Lam giật mình, cô đột nhiên nhào ra phía cửa hô: “Đàn anh, em… Ưm” Miệng bị bịt lại tiếp cũng đành nu: Cô không hề biết khi cô cầu cứu Nhan Tuấn Khải đã khiến Quan Triều Viễn không thể nhịn thêm nữa.

Anh ấn người cô vào cửa, khóa hay tai cô ở sau lưng nói: “Tôi không muốn mất em, nên chỉ cần em không muốn, dù cho chúng †a có nằm chung chăn chung gối tôi cũng không động đến một sợi tóc của em. Tôi nhường nhịn em không có nghĩa em được tự do trêu hoa ghẹo nguyệt.”

Sau cổ cô phà tới luồng khí nóng. Tô Lam cảm nhận được nguy cơ chưa từng gặp phải trước đây.

Quan Triều Viễn nói không sai. Trong khoảng thời gian này hai người vẫn luôn ở chung. Quan Triều Viễn vẫn luôn kiềm chế nhường nhịn cô. Thậm chí lúc cô bị rơi xuống nước, quần áo ướt đẫm thì anh cũng chỉ cởi quần áo cô ra sưởi ấm cho cô.

Hai người không mảnh áo che thân mà ôm nhau, dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm nhau, nhưng Quan Triều Viễn cũng không có thêm hành động nào khá: Hiện tại, đây là lần đầu tiên Tô Lam khẩn trương và hoảng sợ đến như vậy. Cô có một dự cảm rất xấu.

“Em bức tôi đến giới hạn cuối cùng rồi.

Em nên chuẩn bị tâm lí đi. Em rõ ràng có cảm giác với tôi nhưng lại không chịu thừa nhận. Hôm nay tôi sẽ khiến em phải thừa nhận với tôi” Quan Triều Viễn giống như ác quỷ ở bên tai cô uy hiếp.

Tô Lam thậm chí còn chưa hiểu rõ rốt cuộc lời của anh ta có ý gì, đột nhiên một cơn đau quẫn quại ập tới “A” Khuôn mặt cô đã trắng lại càng thêm trắng, Tô Lam ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Đồ khốn này thế mà dám, anh không cho cô một cơ hội nào để thích ứng, đã vậy còn là ở chỗ này.

Tô Lam đau đến sắp ngất xỉu. Lúc này cô đâu còn hơi sức đi giải thích cho Quan Triều Viễn. Cô nghiến răng nghiến lợi thầm mắng: “Tên khốn Quan Triều Viễn anh..’ “Cốc cốc cốc.

Nhan Thế Khải giống như nghe thấy có động tĩnh ở trong đó nên liều mạng phá cửa: “Tô Lam, em có ở trong đó không? Tô Lam em có thì trả lời anh đi?”

Nghe được giọng của Nhan Thế Khải, Tô Lam sợ đến run người. Phía sau cô bỗng truyền ra tiếng thở mạnh của Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn bóp chặt khuôn mặt nhỏ của cô. Khi nhìn thấy biểu cảm sợ hãi của cô thì sát khí trong mắt anh càng nặng.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận