Chương 3530
Khóe miệng Tô Lam khẽ nhếch: “Thúy Vân, chẳng phải mình đã nói qua cho cậu biết rồi sao? Cô ta rất ghê gớm, cô ta dùng một chiêu lạt mềm buộc chặt này cực kỳ lưu loát đấy!”
Lâm Thúy Vân khịt mũi khinh thường: “Ha ha! Lạt mềm buộc chặt à? Bà cô này đã chơi chán chiêu đó, chẳng thèm nó nữa từ mười mấy năm trước rồi, đã được chưa? Cảm ơn rất nhiều!”
Lục Mặc Thâm nhìn cô: “Vậy nên, ban đầu lúc hai chúng ta quen biết nhau, chẳng lẽ việc ngày nào em cũng tranh cãi với anh là một biểu hiện kiểu lạt mềm buộc chặt đó sao?”
Lâm Thúy Vân gần như sắp trợn mắt với ông trời: “Thôi cho tôi nhờ, giáo sư Lục, anh có thể để cho chúng †a giữ chút mặt mũi còn sót lại được hay không hả? Rõ ràng khi trước là do anh thèm muốn khuôn mặt xinh đẹp của tôi đến nhỏ dãi nên trong lòng mới mang ý đồ xấu đối với tôi, chẳng phải sao?”
“Thế à?”
Lục Mặc Thâm cố tình biểu lộ ra một vẻ mặt đầy vô tội: “Nhưng mà tại sao anh lại nhớ là lúc hai chúng †a ở trong phòng tầm, hình như là em đã cưỡng bức anh… AI”
Lục Mặc Thâm còn chưa kịp nói hết lời thì đã bị Lâm Thúy Vân, tựa như một con hố dữ xuống núi, quơ lấy một nắm đồ ăn vặt nhét vào trong miệng anh ta, chặn lại tất cả những gì anh ta đang định nói.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Thúy Vân đỏ bừng lên, cô ấy khẽ uy hiếp: “Lục Mặc Thâm, anh có còn là đàn ông nữa không hả?”
Lục Mặc Thâm nhìn cô ấy, khóe miệng lộ ra nụ cười khoái chí vì trêu ghẹo thành công: “Về chuyện anh có phải là đàn ông hay không, chẳng phải em đã trải nghiệm thử từ lâu rồi sao? Anh vẫn nhớ như in, cũng bởi vì anh thật sự là một người đàn ông đích thực nên mới có người vừa khóc lóc vừa quát mắng lại đồng thời van xin anh tha cho đấy!”
“Lục Mặc Thâm, đồ chết tiệt!”
Lâm Thúy Vân nhanh tay nhanh mắt, trực tiếp dùng lực nhét thẳng hai miếng bánh ngọt vào miệng anh ta, sau đó mạnh mẽ bịt kín miệng anh ta lại: “Đã nhiều thứ như vậy rồi mà vẫn không ngăn nổi được cái miệng thối này của anh có phải không? Anh có tin là tôi sẽ giết chết anh không!”
Đối mặt với sự hành hạ tàn bạo và độc ác của Lâm Thúy Vân, Lục Mặc Thâm cũng không hề kháng cự.
Trái lại, anh ta chống hai tay còn lại của mình ra phía sau lưng cô ấy, dù sao thì chỉ cần nổi giận là cô nàng đanh đá chua ngoa này sẽ chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì nữa.
Cũng sẽ không để ý răng hai người đang ở tư thế gì, nhất định phải là dáng vẻ sống chết đánh nhau cho bằng được.
Anh ta không muốn chân mình vẫn chưa lành hẳn, lại bị té ngã thêm một lần nữa đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!