Chương 3747
“Bây giờ đã mười hai tồi! Anh muốn nói với em là chúng ta phải về rồi! Em muốn tiếp tục ngủ ở đây hay là đi về với mọi người?”
Lâm Thúy Vân vẫn còn buồn ngủ, cô đưa tay lấy điện thoại lên xem, phát hiện thực sự đã hơn mười hai giờ rồi!
“Sao em lại ngủ nhiều như vậy chứ?” Tất cả đều là do anh!”
Lâm Thúy Vân vừa phàn nàn, vừa bắt đầu thay quần áo.
Nghĩ đến xương cốt của mình đang bị đau, cô ấy dứt khoát ngồi liệt ở đó, bắt đầu chơi xấu: “Em mặc kệ! Toàn thân của em đều đau, em không còn sức lực gì cả! Anh phải giúp em mặc quần áo”
Lục Mặc Thâm nheo mắt lại, không nói hai lời, trực tiếp lấy cái chăn bọc cô ấy lại. Mặc kệ cô ấy đang gào thét, sợ hãi ở bên trong, anh ta ném cả bọc chăn vào chỗ phía sau của ô tô.
“Ở đẳng sau có nước, có thức ăn, cũng như quần áo của em. Bây giờ, chúng ta sẽ lập tức xuất phát trở về”
Sau khi nói xong lời này, Lục Mặc Thâm cũng đã ở trên xe rồi. Rất nhanh, Lâm Thúy Vân nghe thấy tiếng khởi động động cơ của ô tô. Thấy vậy, cô ấy ghé đầu lên hàng ghế trước: “Không phải chứ! Anh phải cho em một chút thời gian để rửa mặt, súc miệng chứ! Cứ đi như vậy sao?”
Lục Mặc Thâm tức giận, trừng mắt với cô ấy.
“Dự báo thời tiết nói răng buổi trưa sẽ có mưa to, nếu không, em muốn đợi đến khi sạt lở núi rồi đi sao?”
“A? Ôi trời ơi!”
Lâm Thúy Vân còn chưa nói xong, Lục Mặc Thâm đã cho xe chạy đi.
Cả người của cô bổ nhào về phía, khiến cho anh ta cảm thấy có chỗ nào đó đang vô cùng phiền muộn.
Cô ấy tức giận thay quần áo ở phía sau, còn Lục Mặc Thâm thì ngang nhiên mượn kính chiếu hậu xem trực tiếp toàn bộ hiện trường.
Không thể không nói, mặc dù bình thường Lâm Thúy Vân tùy tiện, không có dáng vẻ của người con gái, nhưng dáng người của cô ấy quả thực rất tốt, muốn cái gì thì có cái đó.
Đôi chân dài của cô ấy có thể coi là tỉ lệ vàng, dù không nhìn mặt, thì chỉ cần nhìn chân, người 1a cũng có thể đoán được đó là một người đẹp.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!