“Được.” Mẹ Trần vội đi rót nước.
Phương Ngọc Hoan nằm trong lòng Quan Triều Viễn, buồn bã nói: “Em biết em có bệnh, sau này không thể kết hôn cũng chẳng sinh con được. Có thể em hơi cay nghiệt với Tô Lam, có thể em không kiềm chế được những ghen tị của mình với cô ta. Triều Viễn, anh đừng trách em”
Nhìn dáng vẻ Phương Ngọc Hoan bị căn bệnh giày vò, giọng Quan Triều Viễn dịu dàng hơn rất nhiều: “Cô đừng nghĩ nhiều, phương án điều trị bên Mỹ đã gửi cho tôi rồi, tôi sẽ nhanh chóng đưa cô sang Mỹ điều trị.”
“Không! Em không muốn đi, em không muốn xa anh” Phương Ngọc Hoan nắm lấy cổ áo anh nói.
“Tôi sẽ đi với cô.” Cuối cùng Quan Triều Viễn vẫn không đành lòng.
“Thật sao?” Nghe vậy, trong mắt Phương Ngọc Hoan lập tức hiện vẻ phấn khởi.
“Tôi nói lời sẽ giữ lời” Quan Triều Viễn gật đầu.
Lúc này, mẹ Trần mang nước tới, Quan Triều Viễn nhận lấy ly đặt vào tay Phương Ngọc Hoan, Phương Ngọc Hoan ngoan ngoãn nhận lấy uống hết nửa ly.
Một lúc sau, Quan Triều Viễn dặn dò mẹ Trần: “Dì Trần, dù không cần về tỉnh, lát nữa cháu cho xe đưa dì với Phương Ngọc Hoan đến chỗ
của cô ấy, dì tạm thời ở bên chăm sóc cho cô ấy đi.”
Nghe vậy, mẹ Trần ngẩng đầu nhìn Phương Ngọc Hoan, có vẻ không muốn lắm nhưng suy cho cùng vẫn không dám làm trái lời của Quan Triều Viễn, thế nên bà ấy vội gật đầu: “Vâng.”
Tô Lam vừa lấy lại sức sống rốt cuộc không còn nơi nào để đi, cô đi lung tung trên phố hai vòng, cuối cùng vẫn kéo vali về nhà mẹ đẻ.
Vừa vào cửa, Tô Lam phát hiện Tô Mạnh Cương lại ở nhà, hơn nữa còn ngồi trên sô pha nhàn nhã uống lê hấp đường phèn, đó là món tráng miệng sở trường của Sở Thanh Diên.
“Sao ông ở đây?” Nhìn thấy Tô Mạnh Cường, Tô Lam vô cùng tức giận.
“Ba... ba đến thăm mẹ con với Tô Yên” Tô Mạnh Cương nhìn thấy Tô Lam thì giật mình, vội bỏ chân đang gác trên bàn trà xuống.
“Hừ, ông có lòng quá, mẹ tôi với Tô Yên không cần sự quan tâm của ông, ông đi ngay cho!” Tô Lam chỉ ra cửa, hét lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!