Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

"Triều Viễn, anh đừng trách em, không phải em cố ý đi tìm Tô Lam." Phương Ngọc Hoan mang theo tiếng khóc nức nở nói. 

"Trước tiên đừng nói những thứ này, cô dưỡng bệnh cho tốt đi đã." Giọng nói của Quan Triều Viễn khá ôn hòa. 

"Anh cũng đừng trách Tô Lam, lúc ấy cảm xúc của cô ấy cũng hơi kích động, 

mới xảy ra xung đột với em, cô ấy cũng không phải cố ý muốn đẩy em, chỉ tại em bị ngã, cảm xúc kích động mới đột nhiên phát bệnh." Phương Ngọc Hoan khóc ròng nói. 

Tô Lam đứng ở bên ngoài nghe Phương Ngọc Hoan nói, không khỏi nhíu chặt mày. Nghĩ thầm: Người phụ nữ này thật đúng là biết đổi trắng thay đen, lời trong lời ngoài đều đang lên án cô đánh cô ta, cho nên cô ta mới đột nhiên phát bệnh. 

Lúc ấy cô còn mềm lòng nhìn cô ta phát bệnh cho cô ta uống thuốc, đồng thời kêu xe cứu thương đưa cô ta đến bệnh viện, người này thật đúng là lòng lang dạ thú, là mình cứu mạng cô ta đấy biết chưa? 

Tô Lam cũng không nóng lòng đi vào, mà muốn nghe xem Quan Triều Viễn sẽ nói với Phương Ngọc Hoan thế nào. 

Sau đó, Quan Triều Viễn hỏi: "Không phải tôi đã nói rõ với cô về chuyện hai ta rồi sao? Cô còn đi tìm Tô Lam làm gì?" 

"Em... Em không thể không có anh, Triều Viễn, chúng ta không thể bắt đầu lại từ đầu sao?" Trên giường bệnh, trong đôi mắt Phương Ngọc Hoan mang theo cầu xin. 

"Tôi và cô sớm đã là quá khứ, chuyện này tôi không muốn lập lại, hiện tại cô dưỡng bệnh cho tốt, tôi đã gọi điện thoại để mẹ Trần qua chăm sóc cô." Quan Triều Viễn nhẫn nại nói. 

Lúc này, bỗng nhiên Phương Ngọc Hoan bắt được tay Quan Triều Viễn, vội vàng cầu xin."Triều Viễn, anh đừng rời bỏ em, em rất sợ!" 

"Phương Ngọc Hoan, cô kiên cường chút đi, tôi đã trao đổi với bác sĩ ở Mỹ, ông ấy nói bệnh của cô hoàn toàn có thể được khống chế, chờ thân thể cô tốt một chút, tôi sẽ đưa cô sang Mỹ tiếp tục trị liệu." Quan Triều Viễn khích lệ Phương Ngọc Hoan. 

"Không! Em không đi Mỹ, em không muốn rời xa anh." Sau một phút, Phương Ngọc Hoan chân trần xuống giường, ôm lấy Quan Triều Viễn không buông tay. 

"Phương Ngọc Hoan!" Quan Triều Viễn nhíu mày, muốn đẩy cô ta ra, lại hơi không đành lòng. 

Quan Triều Viễn đưa lưng về phía cửa, Tô Lam không nhìn thấy vẻ mặt của anh, cũng không nhìn thấy anh muốn đẩy Phương Ngọc Hoan ra, chỉ có thể nhìn thấy Phương Ngọc Hoan dựa đầu vào ngực anh, mà anh cũng không đẩy Phương Ngọc Hoan ra. 

Tô Lam tay nắm tờ đơn nộp phí trong tay, cảm giác trái tim xoắn lại thật chặt, cô hít thở hơi khó khăn. 

Sau một lát, Tô Lam đẩy cửa phòng ra, dùng ngón tay gõ cửa phòng! 

Quan Triều Viễn và Phương Ngọc Hoan vừa ngước mắt, nhìn thấy Tô Lam đứng tại cửa ra vào, giật mình tách ra. 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận