Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Nghe thấy được anh có tâm như vậy, ý nghĩ muốn trách cứ anh của Tô Lam cũng biến mất không thấy nữa, cô tiến lên nắm lấy cổ áo khoác ngoài của anh, cười nói: “Được rồi, bây giờ gặp thì cũng đã gặp, nhưng mà chúng ta vẫn không nên vi phạm lời hẹn!” 

“Nói chuyện với anh thêm hai phút nữa có được không?” Trong giọng nói của Quan Triều Viễn vô cùng lộ ra vẻ muốn trưng cầu ý kiến. 

Đương nhiên là Tô Lam không đành lòng từ chối, cho nên đã hào phóng đồng ý: “Được, vậy sau hai phút nữa em sẽ đi.” 

Tiếp sau đó, Quan Triều Viễn nhìn thoáng qua ráng mây ngũ sắc ở phía chân trời, bỗng nhiên nói: “Phương Ngọc Hoan đã xuất viện, anh đã thay cô ta đặt vé máy bay đi Mỹ vào ba ngày sau, rất nhanh thôi là anh có thể giải quyết xong hết tất cả mọi việc, sau đó quay trở lại bên cạnh em!” 

Nghe thấy những lời này của người đàn ông trước mặt, trong lòng Tổ Lam bỗng thấy rất cảm động. 

Trên thực tế, Quan Triều Viễn là một người đàn ông biết chịu trách nhiệm, có lẽ trước kia là do hiểu lầm và hiểu sai giữa bọn họ quá nhiều. 

Mà thật ra thì việc hôm nay anh có thể có trước có sau với Phương Ngọc Hoan cũng là điều cô mong muốn nhìn thấy, mặc dù Phương Ngọc Hoan đối xử với cô rất không thân thiện, tuy nhiên tất cả những hành động của Quan Triều Viễn cũng đã đủ để gọi là một người đàn ông có tình có nghĩa. 

Bất kể trên đầu anh có bao nhiêu ánh hào quang chói mắt, nhưng điều cô coi trọng nhất không phải là tính cách coi trọng tình nghĩa này hay sao? 

Tô Lam tiến lên chui vào trong ngực Quan Triều Viễn, lồng ngực rộng lớn của anh giống như một ngọn núi vừa dày vừa nặng đáng giá cho cô dựa vào, một loại cảm giác an toàn và hạnh phúc trước nay chưa từng có bao trùm lấy Tô Lam, khiến cho cô cảm thấy thỏa mãn. 

Ánh sáng màu vỏ quýt mờ ảo chiếu lên trên hình bóng của hai người đang ôm nhau, vào khoảnh khắc này, thời gian tựa như đã ngừng trôi. 

Tổ Lam nhắm mắt lại, yên lặng cảm nhận cánh tay mạnh mẽ của anh, trong lòng lại có một loại ảo giác giống như thời gian đã thực sự ngừng lại ở nơi này. 

Cằm của Quan Triều Viễn đặt ở trên trán Tổ Lam, vành tai và tóc mai của hai người quấn quýt lấy nhau, cho đến khi mặt trời ngả hẳn về tây, vầng sáng mờ nơi chân trời từ từ bị đếm. tối bao phủ. 

Vị trí của nơi này hẻo lánh, vào lúc này cũng không có người nào qua lại xung quanh biệt thự, cho nên có thể để mặc cho hai người bọn họ ôm nhau mà không bị quấy rầy. 

Nhưng Lâm Minh ngồi ở trên xe chờ đợi thì lại có chút lúng túng, muốn xuống xe giãn gân giãn cốt một chút cũng không thể được, bởi vì như vậy sẽ phá hỏng bầu không khí, cho nên chỉ có thể vùi mình ở trong xe chờ. 

Sau khi đèn đường sáng lên, Tô Lam cũng chỉ có thể bất đắc dĩ ngồi vào chiếc Bentley của Quan Triều Viễn, bởi vì quả thực nơi này không dễ gọi được xe taxi, huống chi còn là vào lúc này. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận