Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

 

Ngày mai là giao thừa rồi, nên hôm nay ông chủ tốt bụng cho tan làm sớm, Tô Lam đứng ca cuối cùng trong năm nay xong thì dọn dẹp sạch sẽ phòng tài chính rồi mới ra về, cho nên cô chính là nhân viên ra về cuối cùng của cả công ty. 

Sắc trời hôm nay vô cùng tăm tối, cứ như sắp có tuyết rơi vậy, hơn nữa toà nhà phía sau là tòa văn phòng, cho nên vào ngày hai mươi chín tháng chạp này có rất ít người, bởi vì mọi người không phải đang dọn dẹp trong nhà thì cũng là đến khu thương mại mua sắm đồ tết rồi. 

Nghĩ đến ngày mai là giao thừa rồi, cô cũng nên đi mua một vài đồ tết rồi, năm nay là năm đầu tiên cô cùng Quan Khởi Kỳ và Xuân Xuân đón tết, tối hôm nay chị Vũ cũng phải đi rồi, dù thế nào đi nữa, cô cũng phải chuẩn bị cho bữa cơm tất niên ngày mai thật long trọng mới được. 

Cách một giao lộ với toà nhà công ty có một phố thương mại, nên Tô Lam đi bộ đến phố thương mại mua đồ tết. 

Đi rồi lại đi, Tô Lam cảm thấy dường như luôn có người theo sau mình. 

Cô không khỏi cảm thấy hoảng loạn, bước nhanh thêm mấy bước rồi bất chợt quay đầu lại nhìn, nhưng phía sau chỉ có lác đác hai người đang đi bộ, không hề có ai đi theo mình. Tô Lam vỗ ngực, lắc đầu, chắc là do mình yếu bóng vía thôi, nên cô rảo bước đi về phía trước, dù sao người ở phía trước khá đông, con đường đằng sau mình là đoạn đường nhỏ dẫn ra đường lớn, nên bình thường không có nhiều người, càng huống chi hôm nay thời tiết âm u như vậy, người đã ít càng thêm ít. 

Ngay khi cô chuẩn bị rẽ vào con đường phía trước, bỗng nhiên có một bóng đen lóe lên trước mặt mình, chặn lại đường đi của mình! 

Đột nhiên nhìn thấy người đàn ông mặc áo khoác nhung đen, gương mặt tiều tụy, ánh mắt sâu thẳm ở phía trước, Tô Lam tê rần cả đầu. 

Hơn nửa năm rồi, cô đã không gặp người đàn ông này hơn nửa năm rồi! 

Kể từ lần anh đưa mình đến bệnh viện và ép bác sĩ mổ bụng mình lấy Xuân Xuân ra thì anh chưa từng xuất hiện thêm lần nào nữa, ngay khi cô cho rằng anh sẽ quên mình thôi thì anh lại xuất hiện. 

Nhìn thấy anh, Tô Lam sầm mặt, ngoảnh mặt đi, lạnh lùng nói: “Anh muốn làm gì?” 

“Tôi có chuyện muốn nói với em.” Giọng nói của Quan Triều Viễn vẫn trầm thấp dễ nghe như xưa. 

“Tôi không có gì để nói với anh cả!” Tô Lam nói xong một câu thì sải bước muốn lướt qua anh. 

Nếu như có thể, cô hy vọng cả đời này cũng đừng gặp lại anh nữa, càng đừng nói đến chuyện ngồi xuống nói chuyện cùng anh. Mặc dù có đôi khi cô sẽ nhớ đến anh, nhưng đối với anh, cô chỉ có hận! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận