Đêm dần về khuya, vô cùng yên tĩnh.
Tô Lam có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt tình của Quan Khởi Kỳ, nhưng cô lại khó mà đánh thức được tế bào trong cơ thể mình.
Cố gần như không có phản ứng khi nam nữ triền miên nên có, để không khiến Quan Khởi Kỳ nghi ngờ, cô vươn tay ôm lấy cổ anh ấy.
Hành động này của cô khiến Quan Khởi Kỳ càng thêm kích động, nhưng cô lại không thể lừa được chính cô, cũng không lừa được cơ thể cứng đờ của cô.
Lúc đến bước quan trọng, Quan Khởi Kỳ vẫn dừng tất cả động tác lại.
Tô Lam mở mắt, nhìn Quan Khởi Kỳ bằng ánh mắt ngờ vực.
Quan Khởi Kỳ cau mày: “Em vẫn chưa sẵn sàng hoàn toàn chấp nhận anh.”
“Em.” Tô Lam muốn giải thích.
Nhưng Quan Khởi Kỳ đã đứng lên.
Thấy anh ấy có vẻ giận dữ muốn đi, Tô Lam ngồi dậy, vươn tay nắm lấy cánh tay anh ấy: “Khởi Kỳ, anh giận à?”
“Không có” Quan Khởi Kỳ đưa lưng về phía cô, mặc dù giọng nói dịu dàng nhưng vẫn có thể nhìn thấy lưng anh cứng đờ.
“Khởi Kỳ, em... có thể là em hơi căng thẳng. Anh... đừng để bụng” Tô Lam nói hơi lộn xộn, cô thật sự không thể nào giải thích được chuyện kiểu này.
“Anh biết em vẫn chưa quên được anh ấy, đúng không?” Lần đầu tiên Quan Khởi Kỳ hỏi Tổ Lam như vậy.
Tô Lam sững người, ánh mắt hơi ngỡ ngàng nhưng không nói gì.
Vì anh ấy nói đúng, vừa rồi khi anh ấy vô cùng nhiệt tình với cô thì trong đầu cô lại chỉ nhớ đến từng cảnh tượng của cô với Quan Triều Viễn trước kia.
Cô cũng rất giận bản thân, tại sao vẫn còn nhớ đến tên khốn kia? Nhưng cô không khống chế được mình, cô thật sự cảm thấy rất có lỗi với Quan Khởi Kỳ, cô luôn không thể chỉ tập trung vào một mình anh ấy. Quan Khởi Kỳ quay đầu nhìn dáng vẻ mất tinh thần của Tô Lam, anh ấy mềm lòng, sau đó ôm đầu cô ở thắt lưng mình, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Anh biết bước ra khỏi một cuộc tình rồi lại bước vào một cuộc tình khác cần có thời gian. Anh không trách em, em là một người phụ nữ coi trọng tình nghĩa, thực ra đây cũng là điểm anh thích nhất ở em!”
Nghe thấy câu này, hốc mắt Tô Lam ửng đỏ, cô ngẩng đầu nhìn Quan Khởi Kỳ, nói: “Khởi Kỳ, anh tin em đi, sau này em sẽ cố gắng làm một người vợ tốt, cũng sẽ cố gắng quên đi mọi chuyện trước đây”
“Tất nhiên anh tin em, chúng ta sắp kết hôn rồi mà!” Quan Khởi Kỳ cười nói.
“Vâng.” Tô Lam mỉm cười với anh ấy.
Ngay sau đó, Quan Khởi Kỳ lấy điện thoại ra, vỗ nhẹ vào gò má Tô Lam nói: “Anh phải tranh thủ liên hệ với công ty tổ chức lễ cưới!”
“Ngày mai là giao thừa rồi, giờ anh liên hệ với công ty tổ chức lễ cưới?” Tô Lam cau mày hỏi, thầm nghĩ: Thế này có nóng lòng quá không nhỉ?
“Nếu tổ chức hôn lễ vào tết nguyên tiêu thì họ không thể nghỉ ngơi vào ngày nghỉ phép năm được, anh phải đặt trước, không thể làm lỡ thời gian của chúng ta.” Quan Khởi Kỳ cười nói.
“Vậy giao hết cho anh đấy.” Tô Lam cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!