"Anh cũng mong chỉ là anh hiểu lầm." Quan Khởi Kỳ dừng lại, ngửa đầu cười khổ đáp.
Thấy vậy, Tô Lam hiểu chỉ nói mấy câu thì chẳng thể xóa bỏ nghi ngờ của anh ấy, vậy nên, cô đã kéo balo từ trên vai mình xuống, sau đó mở khóa kéo, lấy ra một con dao gọt hoa quả từ bên trong!
Ánh sáng lóe lên trước mặt Quan Khởi Kỳ, bỗng thấy Tô Lam lấy một con dao sáng loáng ra từ trong túi, không nhịn được cau mày: "Em định..." Lúc này Tô Lam mới giải thích: "Quan Triều Viễn nói với em, Minh An là đứa con trai năm ấy em sinh ra, năm đó đứa bé kia không chết non. Dĩ nhiên em không tin lời anh ta nhưng lại sợ nhỡ may lời anh ta nói là thật, nên em đã đến nhà anh ta gặp anh ta, nhưng em lại sợ anh ta có ý đồ bất chính với em. Một cô gái yếu đuối như em sao có thể là đối thủ của anh ta, trong lúc cấp bách cũng chỉ có thể tạm lấy con dao này từ trong phòng bếp ra phòng thân. Nếu như anh ta dám làm gì em, em nhất định sẽ đâm anh ta không chút do dự!"
Lúc này Tô Lam có phần kích động, nhưng lúc đó cô thực sự đã nghĩ như vậy.
Quan Khởi Kỳ nhìn Tô Lam chăm chú, sau đó vươn tay ra vuốt má cô, đồng thời đặt con dao trên tay cô lên mặt bàn.
Kế đó, Tô Lam tiến đến, ôm chầm Quan Khởi Kỳ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!