“Tạm biệt” Giang Mỹ Uyển gật đầu.
Tô Lam ra khỏi khách sạn, bước xuống bậc thang, chầm chậm đi tới bãi đỗ xe của khách sạn, tâm trạng đầy phức tạp.
Cô biết cô và Xuân Xuân phải chuyển ra khỏi nhà Quan Khởi Kỳ, nhưng trời đất rộng lớn, có nơi nào có chỗ cho cô và Xuân Xuân?
Không thể về nhà mẹ, trong thời gian ngắn bà sẽ không tha thứ cho cô, mà ngoài Tô Yên ra cô cũng chẳng còn người thân nào khác, cô và Tô Yên lại có khúc mắc khó gỡ.
Lúc này, bỗng có một bóng người từ một chiếc xe bước xuống, làm Tô Lam giật mình.
Nhìn kỹ hơn, Tô Lam mới nhìn rõ là Trịnh Hạo.
Đột nhiên nhìn thấy anh ta, cô không khỏi day đầu mày, sau đó nhìn trước nhìn sau, không thấy bóng dáng Tô Yên đầu.
“Chỉ có một mình tôi, Tô Yên đã về nhà rồi.” Trịnh Hạo hiểu rõ suy nghĩ của Tô Lam, thế nên đi thẳng tới trước mặt cô rồi nói.
Nghe thế, Tô Lam đắn đo giây lát rồi ngẩng đầu hỏi Trịnh Hạo: “Anh đặc biệt đây đợi tôi?”
Hôn lễ bị hủy, khách khứa gần như đều đã đi hết, anh ta còn ở đây không đi, trông thì chắc là đang đợi ai đó.
“Tôi muốn biết tại sao hôm nay cô lại hủy hôn lễ?” Trịnh Hạo hỏi thẳng.
Nghe thế, Tô Lam không khỏi bật cười: “Trịnh Hạo, mặc dù bây giờ chúng ta là người thân, nhưng kết hôn là chuyện riêng của tôi, tôi hủy hôn lễ hay là quyết định kết hôn với ai cũng chẳng liên quan gì đến anh hết, đúng không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!