Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Nhưng chỉ khi anh đối diện với cô thì mới làm ra chuyện ngu ngốc, nói cho cùng cũng là do cô mà ra. Nếu không có cô, có lẽ anh vẫn là Quan Khởi Kỳ thoải mái và đầy chính nghĩa. Quan Khởi Kỳ ở đầu kia điện thoại nghe thấy câu này thì không khỏi kích động: “Tô Lam, là anh làm sai, bây giờ anh cũng đã ý thức được sai lầm của mình rồi, sao có thể đẩy trách nhiệm cho em được? Em yên tâm, sau này chắc chắn anh sẽ sống tốt, còn có quên em và Xuân Xuân hay không thì đó là tự do của anh đúng không? Tất nhiên, anh sẽ không làm phiền cuộc sống của em và Xuân Xuân, anh vẫn có nhận thức về đạo đức.” 

Tô Lam biết những lời cô vừa nói đã làm tổn thương lòng tự trọng của Quan Khởi Kỳ, cô hơi tự trách, không biết nên nói gì. 

Sau đó, Quan Khởi Kỳ hít sâu một hơi, nói: “Được rồi, anh còn có việc phải làm, em chăm sóc tốt cho Xuân Xuân, có cơ hội anh sẽ đến thăm con bé, tạm biệt.” 

Nói xong, Quan Khởi Kỳ cúp điện thoại. 

Sau khi ngắt máy, Tô Lam cũng thở phào nhẹ nhõm. 

Cuối cùng đã báo với Quan Khởi Kỳ một tiếng rồi, xem ra suy đoán của cô là đúng, anh ấy cũng không muốn chạm mặt cô cho nên mới không về nhà. Thực ra như vậy cũng tốt, tránh để hai người gặp nhau lại gượng gạo. 

Tô Lam thu dọn đồ đạc xong, nói với chị Vu: “Chị Vu, xin lỗi chị, tôi phải đưa Xuân Xuân rời khỏi đây, cảm ơn chị thời gian qua đã chăm sóc tôi với Xuân Xuân.”

Chị Vụ chăm sóc Xuân Xuân lâu như vậy, hơn nữa Tô Lam cũng hiền lành, tất nhiên chị Vu cũng không nỡ, nhưng dù sao chị ấy chỉ là giúp việc, có lời lại không thể nói, chỉ có thể lưu luyến nói: “Cô Tô, sau này nếu có gì cần thì cứ tìm tôi, tiền công bao nhiêu không quan trọng, tôi sẵn lòng chăm Xuân Xuân giúp cô.” 

Nghe thấy thế, hốc mắt Tô Lam đỏ lên, cô bèn nói: “Được.” 

Sau đó Kiều Tâm đến đón Tô Lam, Tô Lam bể Xuân Xuân, Kiều Tâm kéo hai vali lớn rời khỏi nhà của Quan Khởi Kỳ. 

Bắt đầu từ hôm nay, Tô Lam bước vào giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc sống. 

Buổi sáng, Kiều Tâm đi làm, Tô Lam ở nhà vừa chăm Xuân Xuân vừa làm việc nhà, vừa quản lý cửa hàng online. 

Buổi chiều, nhân lúc Xuân Xuân ngủ, Tô Lam bắt đầu gói hàng cho khách. 

Buổi tối, sau khi Kiều Tâm về, Kiều Tâm sẽ chăm Xuân Xuân giúp cô, Tô Lam nấu bữa tối. 

Ăn tối xong, rửa hết bát đũa, tắm cho Xuân Xuân, sau đó dỗ Xuân Xuân ngủ, eo Tô Lam đã không nhấc lên nổi. 

Kiều Tâm cũng rất bận, cuối tuần thường tăng ca, hơn nữa có đôi khi còn phải đi công tác, chỉ để kiếm thêm vài đồng tiền cực khổ. 

Kiều Tâm thấy Tô Lam vất vả như vậy nên cau mày nói: “Tô Lam, còn tiếp tục thế này thì sức khỏe của cậu sao mà chịu nổi? Chi bằng thuê một bảo mẫu đến chăm Xuân Xuân đi, cậu ra ngoài tìm việc. Bây giờ cậu có chứng chỉ kế toán, chắc lương cũng rất cao.” Tô Lam cười khổ: “Bây giờ tớ ra ngoài làm việc lương có thể hơn mười nghìn, nhưng tìm một bảo mẫu trông trẻ tốt cũng phải bốn năm nghìn tệ, hơn nữa nếu đi làm chắc chắn sẽ thường tăng ca, còn phải đi công tác như cậu, mà tớ sao đi công tác được? Không thể giao Xuân Xuân cho bảo mẫu luôn được, hơn nữa nếu thật sự thuê bảo mẫu, nhà chúng ta nhỏ như vậy chắc chắn không được, nếu thuê căn nhà lớn hơn thì một tháng lại tốn hai nghìn” 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận