Tối nay, Tô Lam nằm trên giường, mở mắt ngẩn người nhìn lên trần nhà.
Kiều Tâm nằm trên giường lớn ở phòng bên cũng trằn trọc không ngủ được, hỏi: “Tô Lam, cậu định làm thế nào?”
Lúc này, trong đầu Tô Lam vẫn hiện lên cảnh tưởng sân thượng của khách sạn bị cúp điện.
“Còn có thể làm thế nào nữa? Đợi thứ hai binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn thôi!” Tô Lam nhẹ nhàng trả lời, nhưng đầu mày cô vẫn nhíu chặt.
Nghe thấy câu này, Kiều Tâm trở mình, nằm bò trên giường, chống cằm nhìn Tô Lam ở bên ngoài, nói: “Chi bằng thứ hai cậu đừng đi, dứt khoát gửi đơn từ chức cho Khải Hàng thôi.” “Không được, đã nói là thử việc một tháng rồi, dù không nhận chính thức thì công ty cũng phải trả lương thử việc cho tớ. Tớ đã làm ba tuần rồi, cố thêm một tuần nữa là có thể nhận được lương một tháng. Nếu thứ hai tớ không đi, chẳng những tớ bị gạch tên mà còn đổ sông đổ bể ba tuần vất vả làm việc đấy!” Tô Lam day đầu mày, đáp.
Nghe vậy, Kiều Tâm gật đầu nói: “Nói cũng phải, ba tuần này cậu chịu đựng chẳng ít, Tôn Ngọc Như gây khó dễ, Lam Dịch Bân quấy rối, còn phải vất vả làm sổ sách dự toán cho Vụ Đàm Chính, nếu không đưa một đồng nào cho cậu thì cậu lỗ to rồi!” “Lỗ hay không thì tớ chưa nghĩ tới, tớ chỉ biết giờ tớ cần tiền.” Bây giờ Tô Lam cảm thấy trong tay có tiền mới có thể khiến cô có cảm giác an toàn, nếu trong tay có đủ tiền, cô có thể có đủ thời gian để ở bên Minh An và Xuân Xuân, không cần một tuần mới được gặp Minh An một lần, buổi tối mới có thể chăm sóc cho Xuân Xuân,
Nghĩ đến một tuần nay không thể gặp Minh An, không hiểu sao trái tim cô nhoi nhói đau. Còn cả Xuân Xuân, con bé chưa bao giờ ở qua đêm với người khác, không biết chị Hồng chăm con bé, con bé có khóc hay không?
“Đúng là một đồng tiền làm khó anh hùng.” Kiều Tâm cảm khái nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!