Cùng lúc này, Lam Dịch Bân từ chỗ ngồi đứng dậy duỗi eo.
Lúc này Tôn Ngọc Như từ phòng họp quay lại, thấy Lam Dịch Bân đang lười biếng duỗi eo, không nhịn được nói: “Trợ lý Lam, hạng mục trong tay anh đã làm một tuần rồi đúng không? Có thể giao cho tôi được chưa?
Nghe vậy, Lam Dịch Bân lại cau mày nói: “Jessica, cô cũng biết án kiện đó không dễ làm, vì thế thư thả cho tôi mấy ngày đi.”
Sắc mặt Tôn Ngọc Như trầm xuống, nói: ‘Cho anh thêm hai ngày, không thể kéo dài nữa.”
“Được, được.” Lam Dịch Bân vui vẻ đồng ý.
Tôn Ngọc Như vừa định đi, Lam Dịch Bân tiến về phía trước nói: “Jessica, án kiện của Tô Lam có bị người phụ trách của Khải Hàng trả về không?”
Vừa nghe lời này, mặt của Tôn Ngọc Như càng khó coi hơn, trực tiếp quở mắng: “Tôi nói làm sao án kiện trong tay anh lúc nào cũng làm không xong, thời gian của anh đều dành hết cho mấy chuyện vớ vẩn rồi, anh quan tâm đến án kiện của Tô Lam làm gì?”
Nói xong, Tôn Ngọc Như quay người đi vào phòng làm việc.
Sau khi cửa phòng của Tôn Ngọc Như đóng lại, Lam Dịch Bân bĩu môi nói một câu: “Mấy người đàn bà thối tha này, làm gì mà kiêu ngạo hống hách vậy chứ?”
Lúc này, một đồng nghiệp nữ lớn tuổi cầm tạp chí trong tay vỗ Lam Dịch Bân một cái, trêu chọc: “Lam Dịch Bân, dám mắng Jessica, cẩn thận tôi đi tố cáo anh.”
Nghe vậy, Lam Dịch Bân cười hì hì nói: “Không phải chứ, chị Tiểu Lệ, chị không phải là người đâm bị thóc thọc bị gạo, các cô đều không phải!”
Kế đó, tay của anh ta lại chỉ mấy đồng nghiệp nữ còn lại.
Mọi người rất hiểu tên Lam Dịch Bân này, bình thường nịnh người cao coi thường kẻ dưới quen rồi, âm thầm mắng Jessica hai câu, đứng trước mặt Jessica thì cũng như đứa cháu vậy, vì thế mọi người đều nhân cơ hội chọc ghẹo anh ta.
Lúc này, một đồng nghiệp nữ đứng lên, khoanh tay cười nói: “Đương nhiên chúng tôi không phải người đâm bị thóc thọc bị gạo mà đi tố cáo anh rồi, nhưng trời nóng như vậy, có phải anh nên mua chút đồ uống lạnh gì đó để khao chúng tôi không?”
Đúng lúc người đồng nghiệp đó nháy mắt với mấy nhân viên nữ khác, trong phút chốc, mấy người phụ nữ bắt đầu rôm rả.
“Đúng đó, Lam Dịch Bân, cả văn phòng này cũng có có anh là đàn ông, anh nên ga lăng một chút mới được!”
Khóe mắt nham hiểm của Lam Dịch Bân nhin về mấy đồng nghiệp nữ, biết hôm nay bị bọn họ nắm được sơ hở rồi, chút máu này chắc chắn phải ra.
Vì thế, giây sau, Lam Dịch Bân vỗ mạnh lên đùi: “Đồ uống lạnh mà! Được thôi, tôi đi mua ngay.”
“Tôi muốn ăn Sundae!”
“Tôi muốn ăn kem dâu tây!”
“Tôi muốn uống một ly trà chanh sủi bọt!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!