“Người anh em, mượn miếng lửa!” Người đàn ông mặc sơ mi trắng nói với Lam Dịch Bân.
Mắt Lam Dịch Bân còn không thèm nhìn đối phương một cái đã không kiên nhẫn mà nói: “Lửa của tôi không rảnh, đi mượn người khác đi.”
Mấy đồ uống và kem này tổng cộng đã tiêu hết 100 đồng hơn, anh ta đang xót nè, đang phiền não tại sao hôm nay lại đi mắng Jessica một câu: “Mấy người đàn bà thối” trước mặt nhiều người như vậy chứ? Vì thế giọng nói rất đáng khinh.
Câu nói này không vội, lập tức chọc giận người đàn ông mặt áo trắng đó, anh ta giơ tay nắm lấy cổ áo của Lam Dịch Bân!
Lam Dịch Bân bị dọa hết hồn, nhìn dáng vẻ hung ác đó, không kìm được mà chân run: “Anh... anh muốn làm gì?”
Đừng thấy tên Lam Dịch Bân này bình thường giả vờ đàng hoàng, đến khi đụng chuyện thì cũng chỉ là một tên chết nhát, một tên khốn mềm nắn rắn buông.
“Làm gì? Có người muốn gặp anh.” Nói xong, người đó nắm cổ áo của Lam Dịch Bân kéo vào hẻm.
Túi kem và đồ uống trong tay Lam Dịch Bân rớt trên đất.
“Đại ca, đại ca, anh tha cho tôi đi được không? Tôi cũng đâu có quen anh? Tôi...” Lam Dịch Bân liên tục xin tha, nhưng người đó không hề để ý đến anh ta.
Đến khi đi được một đoạn xa, lại rẽ một cái trong hẻm, người đó kéo Lam Dịch Bân đến trước mặt một người đàn ông lạnh lùng có thân hình cao lớn, mặc quần tây và áo sơ mi xanh nhạt.
Lâm Minh vừa buông tay, Lam Dịch Bân đã đụng vào tường, Lam Dịch Bân nhìn thấy người đàn ông có gương mặt lạnh lùng trước mặt, không nhịn được sợ hãi!
Bởi vì đôi mắt của người đàn ông đó quá lạnh lẽo, lại sắc sảo, tuy rằng bây giờ là mùa nóng, nhưng anh ta cứ rơi vào hồ băng vậy.
Quan Triều Viễn đánh giá Lam Dịch Bân một lượt, bước về phía trước một bước nói: “Anh chính là Lam Dịch Bân?”
“Anh... anh là ai? Các người kéo tôi ra đây làm gì? Nói cho các người biết, bây giờ là xã hội pháp luật, các người đừng có làm bậy, làm bậy là phạm pháp biết không?” Lam Dịch Bân chột dạ chỉ có thể nói mạnh dạn nói mấy câu.
Câu này lập tức chọc giận Quan Triều Viễn, anh lên trước nắm lấy cổ của Lam Dịch Bân, ấn anh ta vào tường!
“Nếu đã biết đây là xã hội pháp chế, anh còn làm ra những chuyện mèo mả gà đồng?” Quan Triều Viễn nghiến răng nói những lời này.
Tên Lam Dịch Bân này, anh đã nhẫn nhịn mấy ngày rồi, nghĩ đến dáng vẻ anh ta quấy rối Tô Lam là anh thật muốn lột da rút gân anh ta để trút giận.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!