Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Lúc này, Tô Lam cảm giác tay mình bị siết lại, Quan Triều Viễn nắm lại nắm tay cô chặt hơn một chút.

 

Cô vừa ngước mắt đã đón lấy ánh mắt sâu thẳm của Quan Triều Viễn.

 

“Yên tâm, chỉ là vết thương nhỏ thôi.” Quan Triều Viễn bình thản nói, giọng nói trầm thấp êm tai.

 

Nhân viên y tế xử lý vết thương cho Quan Triều Viễn xong, Quan Triều Viễn được đưa lên xe cứu thương.

 

Lúc này, Tô Yên cũng được cấp cứu, cô ta được đưa lên xe cứu thương, đến bệnh viện khám tổng quát.

 

Nhìn xe cứu thương gầm rú rời đi trong trời đêm, Tô Lam cúi đầu nhìn tay mình, cảm giác hơi ấm của anh vẫn còn vương.

 

Vừa rồi lúc anh được đưa lên xe cứu thương, tay anh vẫn luôn nắm chặt tay cô, không nỡ buông ra.

 

Nhưng xe cứu thương thực sự không thể chở được quá nhiều người, không còn cách nào khác, anh chỉ có thể buông tay cô ra. Thế nhưng Tô Lam nhớ, lúc anh được đưa đi, anh còn mỉm cười với cô.

 

Tô Lam ngồi trong xe của Trịnh Hạo, theo xe cứu thương phía trước đến bệnh viện.

 

Tô Lam cảm giác như mình đang nằm mơ, bây giờ mọi thứ trước mắt quả thực rất không chân thật.

 

Trải qua chuyện này, cô thật sự không biết nên đối mặt với Quan Triều Viễn thế nào.

 

Trong xe vô cùng yên tĩnh, Trịnh Hạo nhíu chặt đầu mày lái xe, Tô Lam ngồi ở ghế phó lái suy nghĩ lung tung.

 

“Cô với Quan Triều Viễn sắp bên nhau rồi nhỉ, đừng lãng phí thời gian của nhau nữa.” Đột nhiên, Trịnh Hạo nói ra một câu như vậy.

 

Nghe thấy câu này, Tô Lam mới hoàn hồn.

 

Cô quay đầu nhìn Trịnh Hạo, cảm giác như mình nghe nhầm: “Anh vừa nói gì cơ?”

 

Trịnh Hạo cười khổ nói: “Anh ta yêu cô, cô cũng yêu anh ta, hai người vì nhau mà chẳng màng đến cái chết, tội gì phải giày vò nhau nữa chứ?”

 

Nghe thế, lòng Tô Lam lại càng rối bời.

 

Một lúc lâu sau cô mới lên tiếng: “Anh không hiểu tình cảm giữa chúng tôi.”

 

“Chỉ cần hai người yêu nhau là đủ rồi, những thứ khác không quan trọng!” Lúc Trịnh Hạo nói câu này, anh ta hơi kích động.

 

Tô Lam gần như hiểu suy nghĩ của Trịnh Hạo, hôn nhân của anh ta và Tô Yên khiến người khác nghẹt thở, một người yêu anh ta như sinh mạng, một người là người anh ta chưa từng rung động, hai người này trói buộc lấy nhau, thật sự rất đau khổ.

 

Nghĩ đến mình và Quan Triều Viễn, yêu nhau thì có thể thế nào? Tấm màn ngăn giữa họ quá sâu, cô không thể chấp nhận anh nữa.

 

“Tiếp theo anh định... thế nào với Tô Yên?” Thấy sắp đến bệnh viện, Tô Lam chớp thời gian, hỏi.

 

Bây giờ cô vẫn nhớ tới những lời Tô Yên nói trước khi nhảy xuống sông, chỉ cần Trịnh Hạo không đồng ý sống tiếp với Tô Yên, vậy thì Tô Yên có thể ôm theo Chi Chi chết bất cứ lúc nào.

 

Điều này thật sự quá đáng sợ, Tô Lam cảm giác Tô Yên đã điên rồi, nhưng họ lại bất lực với người thân đang phát điên kiểu này.

 

Một lúc lâu sau, Trịnh Hạo mới nắm chặt vô lăng, đau khổ nói: “Tôi còn có thể thế nào nữa? Sau này cũng chỉ là một cái xác biết đi mà thôi.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận