Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Nghe thế, Tô Lam cau đầu mày.

 

Bây giờ cô đã sớm biết tính Tô Yên, thế nên cũng không muốn cãi nhau với cô ta trước mặt mẹ, vì vậy cô dứt khoát đáp lại cô ta: “Em kết hôn với Trịnh Hạo cũng được, ly hôn cũng được, chẳng liên quan gì đến chị cả, em nghĩ nhiều quá rồi.”

 

Nói xong, Tô Lam quay đầu đi ra cửa.

 

Mặc dù trong lòng dặn bản thân đừng tức giận, cô ta đã điên rồi, sẽ cắn người, thế nhưng không giận là giả, cô có thể cảm nhận rõ ràng được ngực cô đang phập phồng.

 

“Tôi biết chị khinh tôi, tôi cứ sống tốt đấy, sống tốt hơn chị, cho chị tức chết! Ha ha ha...” Tô Yên ở phía sau cười điên cuồng.

 

“Cái con bé này, sao lại nói chuyện với chị như vậy hả?” Tất nhiên Sở Thanh Diên quở mắng Tô Yên. “Chị ta là chị của con sao? Có người chị như vậy à? Không ngờ chị ta lại xúi giục Trịnh Hạo đồng ý không ly hôn với con trước, sau đó hẵng bật lại. Mẹ, con không cần người chị như vậy, con không cần. Người trong trái tim người đàn ông của con là chị ruột của con, mẹ bảo con nhịn thế nào được đây...” Sau đó, phía sau truyền đến tiếng khóc thảm thiết của Tô Yên.

 

Tô Lam chỉ cảm thấy máu nóng xộc lên, cô nhắm mắt lại, sau đi nước mắt trào ra.

 

Hận thù Tô Yên dành cho cô đã ăn sâu đến tận xương tủy, cô cho rằng cô xui xẻo, làm chị em thế này, chi bằng từ nay về sau không gặp nhau nữa.

 

Sau khi ra khỏi phòng bệnh, Tô Lam đứng trong hành lang, ngẩng đầu nhìn trần nhà trắng toát, cố gắng kiềm nước mắt lại.

 

Chẳng mấy chốc Trịnh Hạo đã làm xong thủ tục xuất viện, đón Tô Yên và Chi Chi đi.

 

Lúc này, một cánh tay bỗng đặt lên vai Tô Lam.

 

Tô Lam quay đầu thì thấy mẹ, cô không khỏi cười gượng, thế nhưng trông lại còn khó coi hơn cả khóc.

 

“Yên Yên... còn nhỏ, lại vừa chịu kích thích, con đừng chấp nhặt với nó.” Lúc Sở Thanh Diên nói câu này, bản thân bà cũng rất bất lực.

 

“Con biết.” Tô Lam cúi đầu, không muốn nhìn vào mắt mẹ.

 

Sau đó, Sở Thanh Diên bèn nói: “Sức khỏe của mẹ không có vấn đề gì, đưa mẹ về nhà nhé?”

 

“Vâng.” Tô Lam gật đầu, đỡ Sở Thanh Diên đi.

 

Lúc này, Tô Mạnh Cương từ sau lưng hai người họ đi ra, cười nói: “Sở Thanh Diên, bà thấy ý tưởng tôi đưa ra hay không? Trịnh Hạo rút đơn rồi, cậu ta không ly hôn với Tô Yên nữa, bây giờ còn đón Yên Yên với Chi Chi về nữa!”

 

Sở Thanh Diên ngước mắt nhìn vẻ mặt đắc ý của Tô Mạnh Cương, bà chẳng còn tinh thần sức lực đâu mà tranh cãi với ông ta.

 

Tô Lam sớm đã không nhịn nổi nữa, cô lạnh lùng nói: “Tôi biết chắc là bày trò mà, Tô Yên từ nhỏ đã nhát gan, nó hoàn toàn không nghĩ ra được cách nhảy sông!”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận