Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Lúc này, Sở Thanh Diên lên tiếng: “Tô Mạnh Cương, hôm nay ông dọn ra khỏi nhà tôi đi, nế không tôi sẽ cuốn gói hết đồ đạc của ông vứt ra ngoài!”

 

Nghe thấy thế, Tô Mạnh Cương ngẩn ra, vội nhảy dựng lên: “Sở Thanh Diên, bà có ý gì? Tôi giúp bà giải quyết chuyện lớn của con gái bà, thế mà bà đối xử với tôi như vậy? Bà thế này chẳng phải đang qua cầu rút ván sao?”

 

“Ai thèm ông lo chuyện của con gái tôi? Tôi nói cho ông biết, bây giờ tôi với ông chẳng có quan hệ gì cả, nếu ông còn tiếp tục bám lấy nhà tôi thì tôi sẽ báo cảnh sát!” Nói xong, Sở Thanh Diên kéo Tô Lam bỏ đi.

 

Tô Lam đưa Sở Thanh Diên về nhà, sau đó Sở Thanh Diên thực sự vứt hết hành lý của Tô Mạnh Cương ra ngoài, còn nói nếu ông ta không đi thì sẽ báo cảnh sát. Lúc đầu Tô Mạnh Cương còn không biết xấu hổ la lối om sòm, sau đó Sở Thanh Diên vạch trần vết sẹo Hồ Tinh tìm được người giàu có hơn nên đá ông ta. Bên ngoài còn có rất nhiều hàng xóm láng giềng vây xem, trong sự đồng lòng nhất trí của mọi người, Tô Mạnh Cương mang đồ đạc của mình, bất lực rời đi.

 

Sở Thanh Diên ở bên trong nhìn ra người cửa sổ, thấy bóng lưng dần đi xa của Tô mạnh Cương, bà cau mày nói: “Con nói xem ông ta có thể đi đâu? Liệu có lang thang đầu đường xó chợ không?” Nghe thấy mẹ nói những lời mềm lòng, mặc dù trong lòng Tô Lam hơi buồn bực, thế nhưng cô vẫn lạnh lùng nói: “Mẹ, trước đây ba mẹ con chúng ta không có cơm ăn, khó khăn biết bao, nhưng chẳng phải vẫn vượt qua được đấy sao? Hơn nữa tuổi tác ông ta cũng không lớn, có tay có chân, còn có kinh nghiệm làm ăn, lăn lộn kiếm cơm ăn không phải chuyện gì khó.”

 

“Suy cho cùng thì mẹ với ông ta cũng từng là vợ chồng, cũng không muốn thấy ông ta sống quá thê thảm.” Sở Thanh Diên gật đầu nói.

 

Tô Lam cúi đầu không nói nữa, trong lòng bắt đầu lo lắng cho vết thương của Quan Triều Viễn.

 

Vừa nãy ở bệnh viện cô đã hỏi y tá, nghe nói bác sĩ đang khâu vết thương cho Quan Triều Viễn, vết thương đó của anh vừa sâu vừa dài, Tô Lam nghĩ lại mà tê cả da đầu. Lúc này, Sở Thanh Diên thấy dáng vẻ Tô Lam chồng chất tâm sự, bèn nói: “Mẹ biết con không yên tâm Quan Triều Viễn, mau đến bệnh viện xem thử đi. Lần này may nhờ người ta, nếu không, bây giờ Yên Yên với Chi Chi thế nào thật sự không biết được. Dù sao thì con với cậu ta cũng có với nhau hai đứa con, cho dù tương lai không thể bên nhau thì cũng phải quan hệ tốt đẹp với nhau. Có hai đứa con này, cả đời hai đứa đừng mong sẽ rũ sạch quan hệ.”

 

Nghe thế, Tô Lam cũng không quan tâm được nhiều nữa, chỉ dặn dò: “Mẹ, vậy con đến bệnh viện thăm anh ấy, có gì mẹ phải gọi cho con đấy biết không?”

 

“Ừm.” Sở Thanh Diên gật đầu.

 

Sau đó, Tô Lam đứng dậy bước nhanh ra khỏi nhà.

 

Sau khi đến phòng cấp cứu, hỏi y tá xong Tô Lam mới biết Quan Triều Viễn vừa phẫu thuật xong, đã được đưa vào phòng bệnh.

 

Tô Lam hỏi rõ số phòng, sau đó chạy đến phòng bệnh.

 

Chẳng dễ gì mới tìm được số phòng bệnh mà y tá nói, thế nhưng cô lại nhìn thấy Lâm Minh đang cau mày đứng trước giường bệnh.

 

“Cô Tô?” Lâm Minh nhìn thấy Tô Lam, mặt đầy vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ, như thể gặp được cứu tinh.

 

“Anh ấy... phẫu thuật thế nào rồi?” Tô Lam bước tới hỏi.

 

Vết thương trên chân anh lớn như vậy, chắc chắn phải khâu rất nhiều mũi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận