Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Tô Lam nghe thấy vậy thì nhíu mày. 

Tất nhiên cô muốn vào thăm anh, nhưng trong lòng cô vẫn còn hơi e ngại, hình ảnh ban nãy anh nắm lấy tay cô vẫn còn ngay trước mắt. Gặp lại nhau, cô không biết mình nên dùng thái độ gì để đối mặt với anh. 

Đương nhiên, giờ phút này lòng cô vẫn rất biết ơn Quan Triều Viễn, nếu không nhờ anh thì có thể Tô Yên và Chi Chi đã gặp chuyện không may rồi, mà chính anh cũng bị thương nặng như thế, cô thật sự không biết nên cảm ơn anh thế nào cho phải. Nhìn thấy Tô Lam do dự, Lâm Minh còn tưởng Tô Lam không muốn đi vào, anh ta để tay trước ngực nói: “Xin cô đấy, cô mau vào khuyên đi, anh ấy không cho y tá truyền nước biển, y tá nói miệng vết thương rất sâu, hơn nữa nước sông cũng rất bẩn nên dễ bị nhiễm trùng, miệng vết thương mà bị nhiễm trùng sẽ rất phiền phức.” 

Nghe thấy lời này, cuối cùng Tô Lam không nhịn được nữa, không kịp nghĩ nhiều, cất bước đẩy cửa đi vào. 

“Đi ra ngoài!” Quan Triều Viễn quay mặt về phía cửa sổ nên hoàn toàn không nhìn thấy ai đã đi vào phòng, có lẽ anh cũng không muốn nhìn, nghe thấy tiếng mở cửa anh đã lạnh lùng nói ra hai chữ này. 

Anh vẫn vậy, cái gì cũng thích làm theo ý mình, ngay cả cơ thể của bản thân cũng mặc kệ, trong lòng Tô Lam rất tức giận. 

Đóng cửa phòng, Tô Lam bước từng bước một đến trước giường bệnh của anh. 

“Tôi bảo đi ra ngoài, không nghe thấy à...” Nghe thấy tiếng bước chân, Quan Triều Viễn cáu gắt quát. 

Nhưng vừa quay đầu nhìn, đột nhiên anh lại nhìn thấy người đứng trước mặt là người mà anh mong nhớ suốt đêm ngày. Bỗng anh nghẹn lời, cứng họng hỏi: “Em... Sao em lại đến đây?” 

“Nếu anh không chào đón tôi thì tôi ra ngoài ngay đây!” Tô Lam nói một câu, xoay người giả vờ rời đi. 

Ngay sau đó, quả nhiên đúng như dự đoán của Tô Lam, cổ tay cô đã bị một bàn tay to nắm chặt lấy! 

“Tôi tưởng là y tá với Lâm Minh...” Quan Triều Viễn muốn giải thích, nhưng nói đến đây anh lại không biết nên nói tiếp như thế nào. 

Nghe thấy lời này, khóe môi Tô Lam bất giác nhếch lên, sau đấy cô xoay người lại, ánh mắt rơi trên chân bị quấn băng gạc màu trắng trông như cái bánh chưng của anh. 

Nhìn thấy cái chân quấn kín bằng gạc, Tô Lam không khỏi hít một hơi khí lạnh, như thể cô cũng cảm thấy chân cô đang đau. 

Nhìn thấy ánh mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn lại nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Em đừng lo lắng, cũng chỉ khâu mấy mũi thôi, chắc chắn bác sĩ kia là người mới nên mới quấn chân tôi kín thế!” 

Vành mắt Tô Lam hơi ửng đỏ, nhìn Quan Triều Viễn nói rất nghiêm túc: “Khâu tổng cộng ba mươi tám mũi.” 

Đến lúc này rồi mà anh còn nói đùa, Tô Lam thật sự nể anh luôn. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận