Tô Lam cho rằng Linda sẽ trả thù mình, nhất quyết chèn ép không cho cô lên nhân viên chính thức, nhưng xem ra là cô suy nghĩ nhiều, cô ấy không phải người lòng dạ hẹp hòi, bằng không đã không lên được vị trí cao như thế trong khi tuổi đời còn trẻ. Tô Lam vốn tưởng rằng có thể đứng dậy rời đi, không ngờ Linda nhanh chóng chuyển đề tài, mềm mỏng cười nói: "Tô Lam, bà Quan, hiện tại chỉ có hai chúng ta, cô có thể nói thật với tôi, cô có ý định làm việc lâu dài ở Khải Hàng không? Dù sao chúng tôi cũng chỉ là cái miếu nhỏ, tượng phật lớn như cô không chừng sẽ coi thường chúng tôi, nếu như cô đến đây để trải nghiệm, hoặc là muốn chứng minh năng lực, bây giờ cô đã thuận lợi lên chính thức, tôi nghĩ mục tiêu của cô đã hoàn thành rồi phải không?"
Nghe đến đây, Tô Lam nhíu mày, trong đầu thầm nghĩ: Xem ra Linda vẫn rất để ý, dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, hơn nữa còn thích Quan Triều Viễn, không phải chỉ bày ra dáng vẻ đó cho mình xem, đoán chừng là thật sự rung động, hiện tại giọng điệu khi nói chuyện với cô cũng là âm thầm oán trách, so với lúc bình thường là một con người hoàn toàn khác.
Mặc dù Tô Lam không muốn lấy lòng cô ấy, nhưng cũng không muốn bị oán trách vô cớ, dù sao cô và Quan Triều Viễn bây giờ đã không còn bất cứ quan hệ gì, nếu như vợ cũ - chồng cũ không tính là quan hệ.
Sau đó, Tô Lam cười dịu dàng: "Linda, tôi nghĩ cô gọi nhầm rồi, tôi từ lâu đã không còn là mợ Quan nữa." Đột nhiên nghe được những lời này, Linda không khỏi nhíu mày, rõ ràng hơi do dự một chút, sau đó lại cười chế giễu: "Tôi nhớ khi mới vào đây, cô có nói là sau khi ly hôn thì một mình nuôi con, xem ra lúc đó cô muốn che giấu thân phận của mình đúng không? Tôi không nên hiểu điều đó thành sự lừa dối ác ý, đúng không?"
Thấy Linda không nhận ra ý của mình, Tô Lam nghiêm túc nói: "Linda, tất cả những gì tôi nói đều là sự thật, tôi đã ly hôn với Quan Triều Viễn từ lâu rồi, với cả đúng là tôi sống một mình với con."
Nghe vậy, Linda không khỏi nhìn chằm chằm Tô Lam vài giây, sau đó mới kinh ngạc nói: "Hai người đã ly hôn?"
Suy nghĩ một chút, ngày đó Quan Triều Viễn cũng nói cho cô ấy biết Tô Lam chính là mẹ của con anh, những lời này quả thực không sai.
Tô Lam gật đầu.
Linda chợt mỉm cười vui sướng, bởi vì cô ấy lại có cơ hội.
Sau đó, Linda nói: "Xin lỗi cô, tôi trách nhầm cô rồi, tôi còn tưởng cô cố ý lừa dối tôi."
"Chắc là cô hiểu lầm." Tô Lam cười nhẹ.
Từ vẻ mặt của Linda, Tô Lam có thể biết cô ấy thật sự thích Quan Triều Viễn, hơn nữa còn dành rất nhiều tình cảm cho anh.
Quan Triều Viễn, người đàn ông này đi đến đâu cũng để lại một mảnh tình, mà chẳng chịu trách nhiệm, Tô Lam không nhịn được, trong lòng thầm mång.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!