Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn - Bản chuẩn

Quan Triều Viễn nghe vậy, mày nhíu chặt lại. 

Sau khi nhìn chằm chằm vào cô một lúc rồi mới lắc đầu nói: “Không, tôi không tin trong lòng em không còn tôi nữa.” 

Tô Lam không muốn dây dưa không dứt với anh, giơ tay đẩy tay anh ra, nói: “Tôi và anh không thể nào nữa, Quan Triều Viễn, anh chấp nhận sự thật đi!” 

Nhưng Tô Lam dùng lực quá mạnh, bây giờ Quan Triều Viễn đứng còn không đứng vững nên loạng choạng ngã xuống sofa. 

Tô Lam thấy vậy mới định giơ tay đỡ, dù sao thì cô cũng không muốn anh ngã, hơn nữa là lo cho vết thương trên chân anh, nhưng cô biết làm như vậy sẽ cho anh thêm hy vọng nên cánh tay vừa giơ ra đã rút về. 

Nhưng ở góc nhìn của Quan Triều Viễn lại không thấy được điều này. 

Quan Triều Viễn dựa vào sofa nhìn thấy cô im ở đó thì trong lòng vô cùng thất vọng. 

“Em... Thật sự không quan tâm đến tôi nữa ư?” Tuy rằng ánh mắt của Quan Triều Viễn đau khổ nhưng vẫn hỏi một câu. 

“Không quan tâm nữa.” Tô Lam ngẩng đầu kiên định trả lời. 

Quan Triều Viễn nghe vậy tức đến bật cười: “Tốt, rất tốt.” 

Tô Lam biết Quan Triều Viễn là một người rất kiêu ngạo, thậm chí còn tự phụ, cô mạnh dạn từ chối anh như vậy, sau này chắc chắn anh sẽ không còn bám lấy cô nữa. 

Ngay vào lúc này, tiếng bước chân vang lên từ cổng. 

Mẹ Trần dẫn một cô gái thời thượng thân người cao ráo bước vào. 

“Cậu chủ, cô Linda đây nói là bạn cậu đến đây thăm cậu.” Mẹ Trần cúi đầu báo cáo. 

Tô Lam ngước mắt nhìn, quả nhiên là Linda trong bộ quần áo màu ngọc bích, trong tay cầm giỏ trái cây và một số thực phẩm bổ sung dinh dưỡng cười bước vào. 

Lúc này Tô Lam hơi lúng túng, không ngờ hôm nay lại gặp tình huống này. 

Linda cười rạng rỡ nhìn Quan Triều Viễn đang ngồi trên sofa: “Tổng giám đốc Quan, tôi không được mời mà tự đến đây có phải thất lễ quá không?” 

Lúc này, mặt Quan Triều Viễn vẫn u ám như cũ, thấy Linda nên lịch sự lên tiếng: “Tôi nên cảm ơn cô Linda đến thăm tôi.” 

“Buổi sáng tôi đến bệnh viện, nghe y tá nói anh xuất viện rồi, trong lòng cũng yên tâm hơn, vì thế tan làm tôi mới đến đây thăm anh.” Nói xong, tay Linda vén tóc bên tai lên, gương mặt có hơi ngượng ngùng. 

Lúc này, ánh mắt Linda nhìn về phía Tô Lam, bất giác nhíu mày: “Tô Lam, cô cũng ở đây à?” 

Nhìn thấy ánh mắt thăm dò của Linda, Tô Lam vội vàng nói: “Ồ, tôi đến đây đón Xuân Xuân.” 

Ánh mắt Linda liếc nhìn Xuân Xuân đang ngồi trên cầu trượt chơi búp bê thì cười nói: “Xuân Xuân giống một công chúa nhỏ vậy, thật xinh đẹp, xem tôi kìa, sơ ý quá, lần đầu đến đây không mang quà gì cho Xuân Xuân, lần sau tôi nhất định sẽ bù!”. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận