Cộc… cộc…
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Tô Lam vội vàng ngồi thẳng người, kêu to: "Vào đi!"
Sau khi cánh cửa được đẩy ra, chỉ thấy chị Tiểu Lệ bước vào.
Chị Tiểu Lệ đặt một phần thức ăn gọi bên ngoài lên bàn của Tô Lam, mỉm cười nói: "Quản lý Tô, đây là đồ ăn sáng shipper vừa đưa đến cho cô đấy."
Nhìn thoáng qua bữa sáng trên bàn, Tô Lam cau mày nói: "Tôi không gọi đồ ăn sáng mà?"
Chị Tiểu Lệ hơi bất ngờ. Sau đó ánh mắt cô ta dán vào cái cổ bằng phẳng của Tô Lam rồi nhếch mép, hỏi: "Quản lý Tô, chắc là do người theo đuổi cô đưa đó? Có lẽ anh ta lo cô không ăn sáng thì sẽ đói.”
Nghe vậy, Tô Lam căng mặt lên, nói: "Cảm ơn chị Tiểu Lệ."
Lúc này, cô đã biết ai gọi đồ ăn sáng đến cho mình rồi.
“Vậy thì tôi ra ngoài làm việc đây.” Sau đó chị Tiểu Lệ che miệng và lùi ra ngoài.
Sau khi cánh cửa đóng lại, Tô Lam nhìn chằm chằm đồ ăn sáng mười giây. Ban đầu cô bất mãn nên định không ăn.
Nhưng thực sự bụng cô đang biểu tình, cứ cồn cào mãi nên cô tự nhủ: Phải xem bữa sáng là gì rồi mới quyết định
Vậy mà bên trong lại là món xúc xích giăm bông trứng và bánh nướng yêu thích của cô. Còn có cả cải bẹ và một ly sữa đậu nành nóng nữa.
Nhìn thấy mỹ thực, Tô Lam không kìm lòng được nữa, cầm bánh nướng lên cắn một miếng lớn.
Sau khi ăn hết nửa quả trứng và bánh nướng, Tô Lam đang nhai thức ăn trong miệng thì trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh chị Tiểu Lệ nhếch mép cười khi nhìn thấy cổ cô.
Tô Lam lập tức để trứng và bánh nướng trong tay xuống, đứng dậy đi tới tủ sách rồi lấy một chiếc gương nhỏ từ trong ngăn kéo ra.
Trời ạ!
Trong gương, Tô Lam thấy quanh cổ cô có mấy vết đỏ.
Phát hiện này khiến Tô Lam tái mặt vì sửng sốt. Sáng nay cô rời khỏi nhà quá vội vàng nên hoàn toàn không nhìn ra sự khác thường trên người mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!