Nhìn Hồ Mỹ Ngọc tức giận bỏ đi, Tô Lam lại thấy không thể vui nổi.
Lúc này, Kiều Tâm đi đến bên cạnh Tô Lam, ánh mắt nhìn về phía đối diện nói: "Chỉ có cái miệng này của cậu mới trị được cô ta, người phụ nữ điên này cứ nhìn thấy cậu là nổi điên, cứ như kiếp trước cậu nợ cô ta số tiền nào lớn lắm vậy."
"Nếu là nợ tiền thì tốt rồi, còn có thể trả sạch, giờ tớ với cô ta đã thành kẻ thù không đội trời chung, chắc đến chết mới hết mối thù này." Nói xong, Tô Lam xoay người vào phòng làm việc của mình.
Ngồi trước bàn làm việc, tay cô nghịch tấm thiệp trợ lý Lâm vừa đưa cho mình khi nãy, trong mắt cô toàn là dòng chữ rồng bay phượng múa kia.
Thật ra cùng là phụ nữ với nhau, trong lòng cô cũng rất đồng cảm với Hồ Mỹ Ngọc, xem ra chỉ cần rung động thì đến cuối cùng, người bị tổn thương vẫn là phụ nữ.
Tô Lam muốn gửi một tin nhắn cảm ơn cho Quan Triều Viễn, nhưng nghĩ lại cảm thấy không cần thiết, cô không muốn diễn kịch với anh, nếu bên cạnh anh đã có người phụ nữ phù hợp hơn, vậy cô sẽ chọn thời điểm thích hợp để rút lui, sẽ không coi hai đứa trẻ như quân bài để ép anh, đó là điều cô cảm thấy đáng khinh nhất.
Giờ việc quan trọng nhất với cô là quản lý tốt công ty, như vậy mới có thể cho con trẻ một tương lai tốt đẹp.
Vậy nên sau đó Tô Lam đã vứt tấm thiệp vào trong góc ngăn kéo, cô không muốn bị phân tâm vì chuyện tình cảm.
Vừa cúi đầu làm việc được một lúc, chiếc điện thoại vừa được lắp đặt đã đổ chuông.
"Xin chào, Tô Lam của công ty Kế toán xin nghe." Tô Lam nhấc máy, dịu dàng nói.
"Tô Lam, chúc mừng cô khai trương công ty thuận lợi." Đầu dây bên kia lập tức truyền đến một giọng nữ quen thuộc.
"Cô là..." Tô Lam nhất thời không nghĩ ra là ai.
"Mới đi có mấy ngày mà đã không nhận ra giọng của tôi rồi sao?" Đầu dây bên kia cười nói.
Lúc này, Tô Lam mới kịp phản ứng, giọng nói này là của Linda.
Tô Lam vội cười: "Linda, xin lỗi nhé, gần đây bận đến đầu bù tóc rối, không nhận ra là cô."
Lúc này Linda ngưng cười, nói: "Giai đoạn lập nghiệp đầu bù tóc rối là điều bình thường. Được rồi, tôi nói ngắn gọn vậy, không chiếm quá nhiều thời gian của cô, chỗ tôi có hai dự án, vì đối tác là khách hàng khá nhỏ lẻ, cô biết đấy bây giờ Khải Hàng rất bận nên không thể nhận dự án này, nên tôi giới thiệu hai khách hàng này cho cô."
Nghe thấy vậy, Tô Lam vui mừng khôn xiết: "Linda, vậy thì thật cảm ơn cô."
"Có điều cô phải đảm bảo chất lượng sản phẩm, vì tôi đã làm thẻ cam kết với khách hàng rồi." Linda cười nói.
"Chắc chắn rồi, cô cứ yên tâm đi." Tô Lam nói chắc nịch rồi ngắt máy.