Chương 1545
“Lam Lam, em… em… em…”
Quan Triều Viễn lắp bắp hồi lâu cũng không nói ra được lý do.
“Ra ngoài chạy một vòng rồi lắp bắp, rốt cuộc anh sao thế?”
“Em không giận anh à?” Quan Triều Viễn vô cùng ngờ vực, không giống anh tưởng tượng một chút nào.
“Em nên giận anh à? Đúng là em nên giận anh, đêm hôm khuya khoắt anh chạy ra ngoài làm gì? Biến mình thành cái bộ dạng này, bệnh thì làm thế nào? Bây giờ sức khỏe anh không như trước đây đâu!”
Nghe giọng trách móc của Tô Lam, vẻ mặt Quan Triều Viễn càng thêm kỳ lạ.
“Mau đi tắm đi, em bảo nhà bếp nấu một bát canh gừng cho anh.”
Tô Lam đẩy Quan Triều Viễn vào phòng tắm.
“Vậy đi, anh tắm, lát nữa em mang canh gừng đến cho anh.”
Tô Lam vừa nói vừa bắt đầu xả nước cho Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam bận trong bận ngoài, chầm chậm cảm nhận được.
“Lam Lam, chuyện anh với Tiêu Mạch Nhiên…” Quan Triều Viễn cẩn thận, bắt đầu thăm dò.
“Em biết rồi, em không giận vì chuyện này.”
“Ảnh hôn nhau cũng có rồi mà em lại không giận, có phải em không quan tâm đến anh không?” Quan Triều Viễn nắm lấy cánh tay Tô Lam.
Tô Lam thật sự câm nín: “Có phải em nên mặc kệ anh thì mới được xem là quan tâm đến anh không?”
“Không! Không cho phép em mặc kệ anh, anh có thể giải thích với em.”
“Được, vậy lát nữa anh giải thích với em, mau tắm đi.” Tô Lam hơi mất kiên nhẫn, thu dọn rồi ra khỏi phòng tắm.
Cô dặn người giúp việc ở nhà bếp nấu một bát canh gừng rồi bê đến phòng tắm.
Quan Triều Viễn đang ngâm mình trong bồn tắm với vẻ mặt thẫn thờ, cả hai đã sống chung lâu như vậy rồi, cũng không cần phải lảng tránh gì.
“Mau uống canh gừng đi, trời lạnh rồi mà anh còn chạy đôn đáo ở bên ngoài.”
Quan Triều Viễn ngoan ngoãn cầm lấy bát canh: “Nửa đường xe hỏng nên anh chạy bộ về.”
Tô Lam vuốt tóc Quan Triều Viễn: “Làm gì gấp gáp thế? Không biết gọi xe về à? Sao mà phải chạy bộ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!