Chương 1608
Người giúp việc không hiểu gì, mợ chủ nhà họ biết chữa bệnh từ khi nào vậy.
“Ồ, vâng, tôi đi ngay.”
Tô Lam đã ngủ say trong phòng cho trẻ rồi, người giúp việc vội vàng chạy tới gõ cửa.
“Mợ chủ, mợ chủ, không hay rồi, cậu chủ bị ốm rồi.”
Tô Lam mơ màng tỉnh dậy, sợ sẽ làm ồn lũ trẻ nên vội chạy ra mở cửa.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
“Cậu chủ bị ốm rồi?”
“Bị bệnh gì? Sức khỏe của anh ấy tốt như vậy.” Tô Lam luôn cảm thấy Quan Triều Viễn sẽ không bị ốm.
“Bị sốt ạ.”
“Bị sốt? Ban ngày vẫn khỏe mà.”
Chính xác mà nói, khi cô dọn đồ ra khỏi phòng ngủ thì Quan Triều Viễn vẫn khỏe.
“Đúng là cậu chủ bị sốt rồi ạ, mợ mau qua đó xem đi.”
Tô Lam suy nghĩ, người giúp việc cũng không dám lừa cô, lúc trước sức khỏe của Quan Triều Viễn rất tốt, nhưng anh đã gỡ bỏ phong ấn, anh đã là người thường rồi, ăn lương thực ngũ cốc đương nhiên cũng sẽ bị ốm thôi.
Tô Lam lập tức mặc áo và bước nhanh vào phòng ngủ.
Quan Triều Viễn nghe được tiếng bước chân vội vàng nằm lên giường, đặt nhiệt kế lên trên tủ đầu giường.
Tô Lam bước vào, anh liền giả vờ như mình không biết gì, vẫn nhắm mắt.
“Làm sao vậy?” Tô Lam sờ trán Quan Triều Viễn, “Không sao, không nóng lắm.”
Quan Triều Viễn ‘vù’ ngồi dậy, “Không nóng lắm? Em nhìn đi!”
Vừa nói Quan Triều Viễn vừa nhét nhiệt kế trên tủ đầu giường vào tay Tô Lam.
Tô Lam cầm lên xem và thấy nhiệt độ đã lên đến mức cao nhất rồi!
Bốn mươi hai độ!
Ôi trời, lại sốt cao như vậy sao!
Đây là giới hạn của con người rồi!
Tô Lam nhớ đã từng thấy một số sách viết rằng người bình thường sẽ không sốt cao đến bốn mươi hai độ, chỉ có một số em bé sơ sinh có thân nhiệt tương đối cao mới có khả năng sốt đến bốn mươi hai độ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!