Chương 1684
“Chột dạ à, bị tôi nói trúng rồi à, nếu không thì anh đóng cửa lại làm gì? Chẳng phải là sợ Tô Lam biết được thì sau này thậm chí hai người còn không thể làm bạn bè?” Lê Thấm Thấm vừa ăn chuối tiêu vừa nhìn anh bằng ánh mắt coi thường.
Mục Nhiễm Tranh rất bực tức, không ngờ một người xa lạ lại có thể hiểu rõ mình như vậy!
“Haiz… Mục Nhiễm Tranh à, thật ra tôi rất coi thường người đàn ông như anh. Anh nhìn tôi đi, tôi thích Quan Triều Viễn thì tôi theo đuổi, anh ấy đã kết hôn thì sao, tôi vẫn cứ theo đuổi! Anh nhìn lại mình xem có còn là đàn ông không! Ngay cả thổ lộ cũng không dám! Giờ đã là thời đại nào rồi, đã không còn lưu hành trò âm thầm bảo vệ nữa rồi.”
Mục Nhiễm Tranh rất kinh ngạc và thán phục trước tài ăn nói đỉnh cao của cô gái này! Anh tự cho rằng mình đã rất biết ăn nói rồi, nhưng vẫn không nói lại cô ta!
“Nhưng cách theo đuổi như của cô là đang làm hại gia đình người khác, cô cũng biết họ đã có con luôn rồi! Cô như vậy là vô đạo đức đấy!”
“Đạo đức là cái gì? Đáng giá bao nhiêu? Trong thế giới của Lê Thấm Thấm này không có hai chữ đạo đức, tôi là đạo đức rồi, tuy rằng tôi cũng tự khiến mình chịu tủi nhục, nhưng tôi lại không thể để người của mình chịu tủi nhục. Tôi cũng không vĩ đại như anh.”
“Tôi không nhiều lời với cô nữa, tôi chỉ hỏi một câu, rốt cuộc cô có thai hay không! Nếu cô không có thai thì đừng chia rẽ hai người họ nữa, không dễ gì họ mới đi được đến ngày hôm nay!”
Mục Nhiễm Tranh tỏ rõ thái độ một cách dứt khoát.
Đôi mắt to của Lê Thấm Thấm đảo quanh, cô ta ra hiệu cho Mục Nhiễm Tranh lại gần.
“Hay là chúng ta hợp tác đi, cùng chia rẽ hai người họ ra. Tôi và Quan Triều Viễn thành một đôi, anh có thể tiếp tục theo đuổi Tô Lam của anh rồi. Hai người chúng ta mới là người cùng phe, không nên đứng ở hai phe đối lập!”
Mục Nhiễm Tranh kinh ngạc nhìn Lê Thấm Thấm, cô gái này định mua chuộc mình?
“Mục Nhiễm Tranh, anh suy nghĩ kỹ đi. Thực ra thì anh không thiệt đâu, tại sao anh cứ luôn ở gần cô ấy? Chẳng phải là vì hy vọng cô ấy có thể hạnh phúc sao, nhưng nếu cô ấy kết hôn với anh, anh có thể ở bên cô ấy hai tư trên hai tư, trao cho cô ấy tất cả hạnh phúc mà anh muốn dành cho cô ấy, đây mới là tình yêu!”
Mục Nhiễm Tranh lại cảm thấy lời này cũng hơi có lý.
Tô Lam ngồi trong phòng khách chờ Mục Nhiễm Tranh nãy giờ, một lúc lâu sau, cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng từ trên gác đi xuống.
“Sao rồi Hắc Thổ?”
“Cô ta… Thực sự mang thai.”
Lúc nghe thấy lời nói của Mục Nhiễm Tranh, Tô Lam cảm giác tia hi vọng cuối cùng như vụt tắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!