Chương 2955
“Ai, không nói những chuyện không tốt này nữa. Đúng rồi, không tới một tuần nữa, tất cả các.
cảnh quay của “Đại Đường vô song” sẽ hoàn thành, đến lúc đó cô nhất định phải tham gia tiệc mừng đóng máy đấy!”
“Tôi biết rồi”
Khúc Thương Ly và Lê Ngọc Hi cùng nhau đối diễn cả một buổi chiều, mãi đến sáu giờ tối mới bắt đầu quay, đến gần bảy giờ mới kết thúc.
Tô Lam muốn chỉnh sửa kịch bản nên mới đến muộn một chút.
Lúc cô thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, ngẩng đầu thì thấy Khúc Thương Ly đi về phía mình: “Cùng đi đi”
Không phải một câu hỏi cũng không phải lời mời, mà là một câu trần thuật.
Tô Lam sửng sốt một chút, nhưng vẫn là nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đi ra ngoài với anh tạ Hai người ở bên trong thang máy yên lặng không nói.
Khúc Thương Ly nhìn khuôn mặt ngot nhắn của Tô Lam phản chiếu từ cửa thang máy, đột ¡ nay có rảnh không?”
Tô Lam sửng sốt một chút, lập tức chưa phục hồi tỉnh thần lại “Đừng hiểu lầm, con trai tôi đang ở dưới lầu, hôm nay thăng bé tan học sớm, cho nên muốn tới gặp cô một chút”
Tô Lam có chút ngượng ngùng cười: “Được.
Thang máy dừng lại khi đến tầng một.
“Đinh!”
Cửa thang máy từ từ mở ra, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt hai người.
Đôi mặt Khúc Thương Ly nheo lại, đáy mắt phảng phất một cơn sóng đang trực trào.
Ánh mắt Tô Lam sáng lên: “A, chị Chỉ Manh, sao chị cũng đến đây?”
Tống Chỉ Manh lập tức cũng ngây ngẩn: Làm sao hai người..”
Tô Lam còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, đã nghe được giọng nói lạnh lùng của Khúc Thương Ly: “Cùng nhau tan làm, thuận đường đi về”
Tô Lam nghiêng đầu nhìn Khúc Thương Ly một cái: Tại sao anh ta dường như cố ý muốn che giấu gì đớ?
Tống Chỉ Manh toét miệng cười một tiếng, đưa tay kéo Tô Lam ra: “Triều Viễn đang ở bên ngoài, chờ lát nữa để cho anh ấy đưa em về, chị có lời muốn nói với ảnh đế Khúc”
“Chuyện đó.
Tô Lam bị kéo ra khỏi thang máy, cô nghiêng đầu nhìn về phía Khúc Thương Ly.
Khúc Thương Ly nhìn cô rồi gật đầu một cái: “Gặp lại sau”
“Gặp…
Tô Lam còn chưa chào xong, Khúc Thương Ly đã nhanh chóng đóng cửa thang máy Bại Trong thang máy, Khúc Thương Ly cau mày nhìn chăm chắm Tống Chỉ Manh: “Cô có chuyện muốn nói với tôi?”
Tống Chỉ Manh dùng sức gật đầu: “Không sai, tôi có chuyện muốn nói với anh.
Lúc này, thang máy đã đến tầng hầm, “Đinh”
một tiếng giòn giã, sau đó cửa cũng mở ra Khúc Thương Ly lạnh nhạt liếc Tống Chỉ Manh một cái, giọng hết sức bình thản: “Nhưng thật đáng tiếc, tôi không có gì nói với cô cả”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!