Chương 304
Dưới sự dẫn đường của vua sói trắng, anh nhanh chóng đến chỗ của Tô Lam, bỗng cảm thấy dẫm phải thứ gì đó.
Trong màn đêm, anh nhìn rất rõ, là điện thoại của Tô Lam.
Quan Triều Viễn nhặ lên, nhét vào trong túi.
Thế nhưng, khi vua sói trắng dẫn Quan Triều Viễn tới nơi vừa rồi gặp Tô Lam, lại không thấy cô đâu nữa.
“Người phụ nữ chết tiệt này! Mù đường còn chạy lung tung gì chứ?”
Quan Triều Viễn không nhịn được mắng một câu.
Khó khăn lắm vua sói trắng mới tìm thấy cô, cô lại chạy mất!
Như này không phải mất công sao?
“Tiếp tục tìm!”
Nhận được lệnh, vua sói trăng lại tiếp tục tìm kiếm xung quanh.
Quan Triều Viễn nhìn quanh tứ phía, quả thật không có thứ gì có thể lợi dụng được.
Tô Lam có cây gậy làm gậy chống, nhảy từng bước, tốc độ cũng nhanh hơn, lại thêm đây là đang chạy thoát thân!
Chạy, cũng không để ý đến vết thương trên chân.
“Tô Lam, mày làm được! Mày không sao đâu!”
Tô Lam vừa chạy vừa tự động viên mình!
“Mẹ kế của mày, Tô Nhược Vân, Tô Nhược Diệu, tất cả đều muốn mày chết, bao năm rồi, mày cũng vượt qua được, còn có gì không vượt qua được chứ?”
Tô Lam cứ tự nói một mình như thế.
Trong đầu xẹt qua rất nhiều khuôn mặt, nếu cô chết đi, những người này chắc chắn sẽ đốt pháo ăn mừng, cô sẽ không cho bọn họ đạt được mục đích!
“Khit khit khịt..”
Bỗng Tô Lam cảm thấy xung quanh mình dường như có âm thanh gì không hòa hợp cho lắm.
Lúc đầu cô không quá chú ý, tiếp tục tự nói một mình, đi về phía trước.
Thế nhưng, âm thanh này dường như cứ theo cô mãi, cô liền dừng bước lại.
“Khit khịt khịt..”
Tô Lam chỉ cảm thấy cả người lạnh ngắt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!