Chương 3468
Bối Bối gắt gao căn chặt môi lại, xoay.
người cùng anh ta đi ra ngoài.
Lúc cô ta đi đến cửa ra vào, đột nhiên nghe được Quan Triều Viễn ở phía sau nói một câu: “Yên tâm đi”
Ánh mắt của Bối Bối ngay tức khắc trở nên sáng ngời, cô ta vội vàng quay đầu lại cúi đầu thật thấp hướng về phía Quan Triều Viễn ở đẳng kia: “Cảm ơn cậu L.
Sau khi rời khỏi tòa nhà này, Bối Bối cảm thấy cả thế giới này dường như đều trở nên ảm ơn cậu Lệ!”
sáng rực cả lên.
Quan Triều Viễn kia là người như thế nào, mọi người ai ai cũng biết cả.
Anh đã nói với bản thân rằng yên tâm đi, vậy có nghĩa là nhất định sẽ không có bất cứ vấn đề gì cải Sau khi tiễn Bối Bối rời đi xong, Lục Anh Khoa một lần nữa quay trở lại phòng làm việc: “Ông chủ?”
Đầu ngón tay có khớp xương rõ ràng của.
Quan Triều Viễn gõ nhẹ lên bàn.
“Anh bảo Quan Hạo Nhân nghĩ cách điều tra ra vị trí của Tô Duy Nam đi”
Đôi mắt Lục Anh Khoa lóe lên.
“Vâng, ông chủ”
“Được rồi…
Lục Anh Khoa đang chuẩn bị rời đi thì nghe thấy giọng nói của Quan Triều Viễn, anh ta lập tức dừng lại “Hôm qua tôi nói anh đưa bánh ga tô cho.
Tô Lam, cô ấy nói gì không?”
Lời nói của Quan Triều Viễn khiến vẻ mặt của Lục Anh Khoa hơi cứng lại.
Anh ta vô thức ngẩng đầu lên nhìn anh, hai người bốn mắt nhìn nhau Không biết tại sao mà Lục Anh Khoa cảm thấy như có thứ gì đó đang thôi thúc anh ta chạy trốn Đôi mắt của Quan Triều Viễn rất sâu, khiến người ta không thể nhìn ra được cảm xúc bên trong đôi mắt đó là gì Lục Anh Khoa chỉ thấy những giọt mồ hôi lạnh trên trán mình như đang muốn rơi xuống.
“Cô Tô chỉ nói một câu cám ơn”
Quan Triều Viễn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào anh ta.
Một lúc sau, anh mới nhìn sang chỗ khác.
“Anh đi đi”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!